Ngày anh đến thoảng vườn xưa hương bưởi
Toả hương nồng mát rượi dưới hàng me
Trời vẫn xuân sao cánh phượng gọi hè
Tim thổn thức tiếng ve sầu khó tả

Gió len lỏi nhẹ nhàng qua kẻ lá
Chim trên cành rộn rã chuyện mai sau
Bóng Hằng Nga như có phép nhiệm màu
Hẹn Cung Quảng chờ nhau bên rặng Liễu

Vần nhật ký từng lời yêu thấu hiểu
Bút thơ hồng gương chiếu nhẹ trong sương
Khẽ khàng thôi cho cảm giác ru hường
Trong khoảnh khắc niềm thương như khắc quyện

Vườn tao ngộ sợi tơ vương lưu luyến
Vững niềm tin ước nguyện đã lâu rồi
Chữ tâm đồng se thắm ướp trầu vôi
Tình kết lại duyên bồi thêm nhung nhớ.


QUỲNH TRÂM.