Tro tàn một nắm cũng là xong
Trách kẻ t́nh si bạc cơi ḷng
Lăng tử đen mầu in chốn đọng
Hồng nhan lạc sắc đẫm thương ḍng
Buồn đau lệ đổ hoài trông ngóng
Phận tủi tâm sầu măi trách mong
Nghĩa tạm an rồi sao xé mỏng
Làm cho má nhạt...phủ nâu ṣng

SƠN MÁN