Em là con gái độc thân
Lớn lên chưa có ai gần em đâu
Ba chìm bảy nổi bể dâu
Lòng em chất nặng nỗi sầu quanh năm

Nhiều hôm buồn lắm ai à
Mưa xuân rả rích như là ủ men
Nhìn xa cánh én lưng trời
Tiếng oanh rít rít như lời hàn huyên

Em mơ được bước lên thuyền
Được gieo duyên phúc được quyền phu thê
Nửa đêm thức giấc lệ dài
Cô đơn chiếc bóng trang đài cho ai

Em mong có một bờ vai
Để đời em được an bài tình duyên
Dâng tim son hiến cho chàng
Trăm năm nguyện kết đá vàng mãi thôi...

BÙI NGỌC LÂN.