Em cởi sắc thành đàn bà cũ
Chắc Anh buồn, buông nụ tầm xuân
Noel chẳng thể quây quần
Đường chia lối mộng gian truân giấc đài

Lời cầu nguyện vang tai Anh Thấu
Cách tầng không, lướt dậu mồng tơi
Rượu ân bỏ lặng bên trời
Sương sa tuyết phủ Chàng ơi! Gió gầm

Chùm thơ viết lặng câm trở lạnh
Nhoè nét hồng, tơi mảnh áo em
Cửa đơn khép chặt không rèm
Hoạ Mi Cúc trắng đông đem giấu vào

Bên vách núi sườn cao biển rộng
Góc đô thành, trống rỗng tình thơ
Tiếc thương một thuở mong chờ
Tan theo cát bụi dây tơ buộc lòng!

KHÁNH HUYỀN.