Đêm cuối tuần, vợ chồng Minh Thuý và Olongt đi ngủ sớm. Lên giường, chàng Olongt liền lật vợ Minh Thuý ra làm phát xả xì trét. Vừa xong, vợ Minh Thuý xoè tay:
- 2 xị!
- Ơ, tiền công mần mướn cả tháng nộp đủ rồi mà?
- Đó là tiền thuê bao, cha nội, còn xài nhiêu trả nhiêu à nghen.
- Nhưng bữa hổm bà tính có 1 xị mà.
- Tăng giá! Điện nước xăng gas, viện phí, cái gì cũng tăng, biết chưa?
Đứt 2 xị tiền công cắt lúa.
Nửa đêm về sáng cửng lên, Olongt lại tuốt lần nửa, coi như đêm nay cắt thí công một công ruộng 4 xị. Nhưng Minh Thuý xoè 3 ngón tay:
- Lần này 3 xị!
- Trời đất mẹ ơi, hồi đầu hôm 2 xị, sao lần này 3 xị?
- Ông "lúa" quá ông ơi, nhà nước tính tiền điện bậc thang, tiền nước bậc thang, hổng lẽ tui hổng biết tính tiền.
- Đu bậc thang? Đẹp chớ đâu có ngu!
- Bà tính mắc cho dữ dô, "điện nước" của bà yếu xìu mà tính giá cắt cổ dân đen.
- Hê, ông đừng có mà chê mắc nghen, ông thử xợt gu gồ coi giá gái Tây, gái Hàn, gái Nhựt bổn, gái liên minh châu Âu rồi biết mắc rẻ. Tui á - là rẻ nhứt thế giới rồi.
- Dzậy sao hồi nãy bà hổng nói giá trước?
- Giá chịch là phải "mật", bí mật quốc gia đó cha nội!
Olongt xoè 3 xị ra trả, 2 phát tính ra mắc hơn 1 công cắt lúa, Olongt tức điên, hét:
- Bậc thang cái qq, mật cái qq, điện nước như cái qq, lại còn so với giá thế giới ccc....
Minh Thuý phe phẩy tờ 500, bình tĩnh phát biểu:
- Tiếc tiền ha? Nghèo thì đừng có xài điện, nghèo thì chịch một phát thôi nhá, hai phát thì không thể gọi là nghèo. Vợ tăng giá một chút lại kêu thì "gái ngành" sao phát triển được? Đó là lời thứ trưởng nói đó nha, hỏng phải tui nha, hứ...