Dẫu phận bèo trôi nước chảy ṿng
Qua miền thác đổ vẫn ngần trong
Mơ lần mộng ngả chờ luôn bóng
Buổi nhớ hoài thu dệt cơi ḷng
Bởi lá rơi tràn trên ngơ đọng
Hay t́nh gửi đắm giữa niềm mong
Nào ai một thuở yêu ch́m ngóng
Lỡ cả thề buông mặc cuốn ḍng

Lỡ cả thề buông mặc cuốn ḍng
Bao sầu đă trải cuộn trời mong
Ngầm say ái hẩm t́m môi mọng
Xót thoảng chiều đau đợi rũ ḷng
Tại những ân nồng mi ủ bóng
Như từng bữa đượm mắt đầy trong
Mà nghe thổn thức ngày xưa vọng
Lặng lẽ buồn len trắc trở ṿng

QUYÊN HÀ.