Đâu mất rồi...cô gái của tôi ơi...
Mới có tháng ba chưa kịp tới tháng mười
Hạ còn lấp lững ngoài đồng muối
Mà gió sông hồ đã tả tơi

Mình mới gặp nhau có một lần
Chưa kịp cầm tay sao đã vội phàn nàn
Cái tình chưa nhú ai vội ngắt
Để kẻ làm thơ mỏng vía cũng bần thần

Mà hát cho vui chớ xá gì
Một người đứng lại một người đi
Em về cho kịp ngày công nhé
Tôi kiếp tằm tơ chẳng lỗi thề

Một vai một túi hồn giăng gió
Một nhánh rong rêu trổ cuối đời
Tôi đi ba vạn sáu nghìn ngày vui khổ
Có khổ nào bằng...bị bỏ rơi


TRẦN PHONG VŨ.