Ông bố Olongt mỗi tối đặt cô con gái Lilytran ba tuổi của ḿnh vào ḷng, kể cho cô bé một câu chuyện cổ tích.
Một hôm, khi mắt lim dim, được bố Olongt đặt lên giường ngủ, cô bé Lilytran nói:
- Con yêu Mẹ, con yêu Bố, con yêu Bà, và tạm biệt Ông.
Olongt ngạc nhiên hỏi:
- Sao con lại nói tạm biệt Ông?
Cô bé Lilytran nhún vai và trả lời:
- Con không biết Bố à. Con chỉ cảm thấy nên nói vậy.
Ngày hôm sau, Ông ngoại qua đời. Olongt bàng hoàng, nghĩ rằng đó chỉ là một sự trùng hợp kỳ lạ.
Vài tháng sau, Olongt lại nghe con gái Lilytran nói trước khi ngủ:
- Con yêu Mẹ, con yêu Bố, và tạm biệt Bà.
Ngày hôm sau, bà ngoại qua đời. Olongt giờ đây thực sự lo lắng, tự hỏi liệu con gái Lilytran của ḿnh có mối quan hệ nào đó với thế giới bên kia không? Vài tuần sau, cô bé Lilytran lại nói:
- Con yêu Mẹ, và tạm biệt Bố.
Olongt hoảng loạn. Olongt hầu như không ngủ được đêm đó và thức dậy khi trời vừa hừng sáng. Olongt vội vă đến văn pḥng và ở đó cả ngày, tránh mọi thứ có thể gây nguy hiểm.
Khi từng giờ trôi qua, Olongt giật ḿnh với mọi âm thanh và lo lắng nh́n đồng hồ, chỉ chờ đến nửa đêm.
Cuối cùng, khi đồng hồ điểm nửa đêm, Olongt thở phào nhẹ nhơm. Olongt đă vượt qua! Olongt thu dọn đồ đạc và về nhà, mệt mỏi nhưng nhẹ nhơm v́ đă sống sót qua ngày.
Khi Olongt bước vào nhà, cô vợ Minh Thuư nh́n Olongt với vẻ khó hiểu, nói:
- Em chưa bao giờ thấy anh làm việc muộn như vậy! Mọi thứ ổn chứ?
Olongt trả lời:
- Em sẽ không thể tin được ngày hôm nay anh đă trải qua. Anh căng thẳng cả ngày.
Cô vợ Minh Thuư thở dài:
- Anh nghĩ chỉ anh mới có một ngày tồi tệ à? Em c̣n có chuyện không thể tin được hơn. Sáng nay, ông sếp VĂN MINH của em đột tử trong giờ làm việc!