Anh vẫn nhớ lấn đâù ḿnh ḥ hẹn
Đi cine’ maĩ tận rạp Đakao
Anh ngô nghê chẳng biết noí làm sao
Khi em đến baỏ nhau “ Uh! vạ nhé”

Anh chắn chắn một điêù em dốí mẹ
Em thẹn thùng dâú mẹ có sao đâu ?
Cả buổi chiêú anh noí đươc vá câu.
Đến bây giờ nghĩ hoá không nhớ nổỉ

Từ tưạ phim đến tài tử, diễn vai
Nhưng nhớ nhất giọng em như hờn trách
Em noí khẽ: Có điêù ǵ kỳ lạ
Nêú con trai trên môi không điếu thuốc

Tay sẽ thưà chằng biết đặt vạ đâu ?
Ḷng anh ngương nhưng giả vờ không biết
chưa dám cầm tay, chưa noí lời yêu.
Sợ em nghĩ anh là thằng “bốc hốt”

Tặng ngưó tên Yến năm xưa....
KS