Có khi nào...anh chợt nhớ em không?
Buổi Hạ ghé Xuân nồng phai hương dịu
Ngọc Lan rủ bên thềm hiên vời níu
Tháng tư sang phụng phịu đoá thương thầm

Có khi nào...giữa xáo trộn thanh âm
Anh khơi lại nốt kha trầm soạn dở
Tấu lên khúc nghê thường yêu mong nhớ
Cho tim ngoan hé mở nụ hoa tình

Có khi nào...khi Phượng ướm nụ xinh
Thương cánh Vạc chở bình minh khuya vắng
Gọi hoài niệm tìm về đêm vãng vắng
Gối tay anh xua canh trắng mau tàn

Có khi nào...vầng đông gọi ngày sang
Ban mai thức mơ màng tia nắng dậy
Anh sẽ đến dỗ dành em không đấy
Những khi lòng em cảm thấy chơi vơi

Có khi nào...giữa thăm thẳm trùng khơi
Biển thổn thức ru hời bình yên ngủ
Con Dã Tràng giữ mong manh thiếu đủ
Xây cho mình chỗ trú ngụ an nhiên

Có khi nào...giữa vạn nẻo đời hiền
Ta bỗng gặp một nhân duyên tiền định
Thương chỉ thương không sân si toan tính
Phút bên người ta được chính là ta

Có khi nào...gom tất cả thiết tha
Người dành tặng chỉ riêng ta không nhỉ?

THIEN THƯ.