Đừng chê nhé đừng cười em mộng mị
Thật nhẹ nhàng bật mí một lời thương
Trời tháng tư bao kỷ niệm c̣n vương
Em đă bước trên con đường lá đổ

Anh c̣n nhớ chăng ngày đầu gặp gỡ
Nét mặt buồn mà chẳng nỡ rời xa
Tiếng c̣i tàu chầm chậm đến sân ga
Ḷng xao xuyến tim hoà cùng nhịp đập

Em dơi theo anh bên ḍng người tấp nập
Gió lộng mây trời đang dồn dập từng cơn
Chiều tháng tư cơn gió bỗng giận hờn
Con chim nhạn chập chờn t́m về tổ

Lăng đăng mây bay buổi chiều cuối phố
Khúc nhạc này ai phổ để thành thơ

NGUYỄN THỊ KHEN.