Đường ta đi chung trời chung giọt nắng
Giã biệt ngày chưa kịp thắm lòng nhau
Chỉ nhìn nhau nghiêng buồn như dấu lặng
Như con ve chưa kịp nở đã sầu

Gió vô tâm dộin lòng em xối xả
Khát khao nào kỳ lạ đến mong manh
Chạm vào nhau trong thiên hà kỳ lạ
Duy nhất đầu đời và duy nhất với anh

Đêm quê hương thơm nghẹn lòng hoa bưởi
Những bất ngờ trong tiếc nuối ngẩn ngơ
Xa mãi xa ánh trăng vàng bên suối
Cây cỏ bình thường cũng bỗng hoá thành thơ

Đành khép lại một chút buồn se sẽ
Ngôi sao mai đã ngân ngấn giữa trời
Vầng trăng trôi như nốt trầm lặng lẽ
Tê tái lòng trái chín úa vừa rơi

NGUYÊN LÊ.