Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôi.
Êm mặt sóng luân hồi sông chỉ một...
Thu ngang trái khiến mắt vàng thưa thớt...
Nhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân...!

Tôi ngồi đây, bên hiên vắng trăng tuần...
Soi trần thế bằng vô ngần trong dạ...
Trái tim mở ôm những điều vô giá...
Gạt bụi trần bao dối trá, trái ngang...!

Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàng...
Rũ một tiếng bên đường cùng oán hận...
Buông tất cả để tâm ngời vô tận...
Hướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu...!

Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiều...
Đạo hiền đức dạy những điều ngay thẳng...
Hồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắng...
Buông chữ đời để không nặng chữ tâm...!

THANH TRANG.