Cô gái nhỏ Minh Thuý đang đi trên đường với một chồng báo trên tay, chợt Minh Thuý thấy Quada đang bê chiếc hộp, bên trong là những con mèo nhỏ. Vốn rất yêu động vật, Minh Thuý bước lại và lên tiếng:
- Những con mèo dễ thương quá! Bác mang chúng đi đâu vậy?
Quada nhìn Minh Thuý:
- Chúng...chết cả rồi cháu ạ!
Minh Thuý, với đôi mắt mở to như không tin vào điều đó, cúi xuống nhìn những con mèo bé nhỏ đang nằm im, mắt nhắm nghiền trong hộp rồi run run hỏi:
- Sao chúng...chết hả bác?
Quada nói:
- Mẹ của chúng chết rồi, bác đã rất cố gắng nhưng không nuôi nổi.
Minh Thuý lặng im, nhè nhẹ đưa tay vuốt bộ lông mềm mại của những con mèo đang nằm im. Chợt Minh Thuý thấy một con đang động đậy, rất yếu ớt. Minh Thuý reo to lên vui mừng:
- Con mèo này còn sống bác ơi! Cháu thấy nó còn động đậy.
Quada nhìn vào hộp:
- Thế à?... Nhưng chắc rồi nó cũng chết thôi.
Minh Thuý lắc đầu:
- Không! Nó sẽ không chết đâu...Hay bác...bác cho cháu đi, cháu sẽ chăm sóc nó, nó sẽ sống...
Quada lắc đầu:
- Không được đâu cháu ạ. Không có mẹ chăm sóc rồi nó cũng chết thôi.
Minh Thuý ngẩng lên nhìn Quada, rồi Minh Thuý mở túi chìa ra cho Quada một cái thẻ nhỏ trên có hai chữ to màu xanh: Xa Mẹ. Mắt Minh Thuý chợt rơm rớm lệ:
- Cháu...cháu cũng xa mẹ từ nhỏ....