Chuyến tàu sớm, hai ông bà Quada và Minh Thuý mua hai vé ngồi mềm cho rẻ. Vì vé giường nằm thì cũng đắt gần bằng vé máy bay rồi. Tuổi già gần 80 không thể ngồi tựa mãi trên ghế mười mấy tiếng. Thấy Minh Thuý kêu mỏi,chàng Quada kê chân lên cho bà Minh Thuý nằm ngả lưng.
Bà Minh Thuý thì cứ luôn miệng làu bàu:
- Ông mỏi không, mỏi lắm không?
Ông Quada thì vẫn nhẹ nhàng thủ thỉ:
- Cứ ngủ đi, tôi chẳng mỏi gì cả...
Minh Thuý lại bĩu môi:
- Điêu...
Chuyến tàu hôm nay vụt đi qua biết bao vườn tược, đồng xanh, chạy khắp các nẻo đường quê hương đẹp như tranh vẽ. Thi thoảng lại thấy Quada cầm chiếc khăn mặt đỏ thấm mồ hôi trên trán cho Minh Thuý. Mặt Quada cũng hơi mệt chắc vì chân đang tê mỏi lắm, nhưng tuyệt nhiên không hé một lời thở than.
Đã chọn đúng người, thì cả đời này đâu cần phải lớn lên....