Hoàng hôn núp bóng chân mây
Em nghe cái lạnh lắt lay bên thềm
Con đường góc phố lặng im
Bơ vơ như muốn kiếm tìm...Thu ơi!

Em hong mấy sợi tơ trời
Để thêm chút ấm gọi mời anh qua
Sót đâu mấy cọng dương tà
Hắt hiu trên phố ngỡ là...còn Thu

Phố Đông chợt thấy âm u
Chiều buông một dãi sương mù lặng thinh
Hàng cây trụi lá co mình
Lòng em gợi nhớ bóng hình của anh!

Đông tàn vạt nắng mong manh
Cho cây thay lá, hoa, cành xốn xang
Đường xuân thấp thoáng ló vàng
Đường tơ man mác, mênh mang em chờ

NGUYỄN THANH TÂM.