Đời em lẽ bóng cô đơn
Bao nhiêu cay đắng nỗi buồn chứa chan
Tình sao tình cứ trái ngang
Duyên sao duyên cứ lỡ làng...xót xa

Trách trời sao nỡ sinh ra
Hồng nhan bạc phận cho ta đoạ đày
Cho ta đau đớn mỗi ngày
Trăm năm ta vẫn lòng ray rứt lòng...!

LÊ VĂN TÌNH.