Đă bao lần ḿnh em bước dưới mưa
Chỉ ao ước được quên đi đường cũ
Nhưng cuối con đường...con tim dường nức nở
Muốn bước tiếp đường đời...có thêm bóng ai kia

Thời gian là ǵ sao gieo những biệt ly
Gieo cay đắng vẫn ôm gh́ mộng ước
Tuổi thanh xuân có khi nào t́m được
Hay hao gầy gom hạt nắng vào tay

Nỗi niềm vui buồn chẳng có thể mượn vay
Và chẳng thể ăn mày dĩ văng
Bởi t́nh yêu chẳng thể nh́n h́nh dáng
Vuông hay tṛn sao chạm nhẹ...lại tan

Có những khi ḷng giằng xé trong đêm
Ngắt cánh hoa bói để quên điều cũ
Nhưng cánh cuối cùng vẫn là...yêu chưa đủ
Nên muốn hỏi ḷng ḿnh nên buông bỏ hay không

Em nào đâu trách hờn bởi mùa đông
Tại cơn gió thổi đi mà sao không thổi hết
Đốm lửa ấy chẳng nhen thêm...khi t́nh chết
Vậy sao giờ...c̣n hơi ấm vẹn nguyên.

SƯU TẦM.