Tuổi nào còn khờ dại
Giấu trong tim một người
Thời gian mến thương ơi
Hãy đưa ta về lại

Tuổi nào còn thơ dại
Ấp ủ một tình yêu
Bâng khuâng cả buổi chiều
Lá rơi đầy cỏ dại...

Bây giờ thôi khờ dại
Tình yêu đã phai màu
Trời bỗng đổ mưa ngâu
Ướt cả vùng kỷ niệm

Giờ còn trong hoài niệm
Nhuộm tím cả lối về
Chiều bước trên triền đê
Gió trở mùa khắc khoải...

NGUYỄN LIÊN.