Em yêu thơ phú mỗi ngày
Cứ ngơ rồi ngẩn như ngây mất hồn
Trong lòng cứ mãi bồ chồn
Đọc thơ của bạn mãi cồn cào say

Mỗi ngày tìm kiếm vần hay
Ghép vào câu chử như mây lượn lờ
Đầu em mắt mũi bơ phờ
Như cua mắc đó như cờ tính quanh

Làm sao đây hỡi chị anh
Cách nào giúp với em phanh lại liền
Không còn say đắm chẳng ghiền
Để cơm canh ngọt mọi người đều vui...

PHẠM LAN HƯƠNG.