Từ bữa ấy ta trở thành xa lạ
Hai hướng đời thành hai ngả quay lưng
Bao yêu thương dừng lại ở "đă từng"
"Một nửa ấy" thành "người dưng" rẽ bước

Từ bữa ấy lối đi về trái ngược
Chẳng c̣n chung những mộng ước ban đầu
Chỉ chung nhau đêm vắng nhuốm tủi sầu
Ôn dĩ văng mắt đỏ ngầu tiếc nuối

Từ bữa ấy đă trở thành phút cuối
Của cuộc t́nh đầy những buổi mộng mơ
Hết mong nhau qua từng khắc từng giờ
Chiếc điện thoại nằm chỏng im thít

Từ bữa ấy đêm về thường ngủ ít
Nghe cô đơn nhấm da thịt kêu rền
Nhớ một người mà chẳng thể gọi tên
Chỉ nín lặng nghe trào lên nỗi nhớ

Từ bữa ấy cuộc t́nh thành dang dở
Ta trở thành kẻ mắc nợ con tim
Bao thương yêu đau khổ đă nhấn ch́m
Chỉ c̣n lại sự nén gh́m gục ngă

Từ bữa ấy đường t́nh chia hai ngả
Ta trở thành người xa lạ từng yêu...

ĐOÀN KHÁNH LY.