Ghét em sao quá mộng mơ
Nhìn mây mây cứ lững lờ
Hoàng hôn giăng đầy ngập lối
Mắt buồn biêng biếc sầu mơ

Ghét em anh giả làm ngơ
Cho em nhung nhớ chàng khờ
Vườn hoa thẹn thùng không nở
Con nhện giăng mùng lứa đôi

Ghét em chiều buồn bối rối
Giận nhau muốn nhắn đôi lời
Viết rồi chữ mãi rơi rơi
Đôi dòng tin nhắn mất rồi

Ghét em anh không thèm nói
Bài thơ réo gọi dại khờ
Thôi thôi xin đừng thôi nhé
Đêm về anh lại ngẩn ngơ

Ghét em con tằm nhả tơ
Môi khô đôi mắt lệ mờ
Xin giăng cả trời thương nhớ
Làm sao giăng hết mộng mơ

Ghét em chạy trốn vào thơ
Bút nghiêng lờ đờ giấy cũ
Vài dòng chữ nhỏ ngu ngơ
Gửi em trái tim chàng khờ...

HOÀNG VĂN KIẾN HOA.