Vầng mây xám giữa tầng không lơ lửng
Nắng cuối chiều lững thững kéo hoàng hôn
Gà gáy đêm vang vọng tiếng dập dồn
Vẫn nghe thấy tiếng tâm hồn thổn thức

Dòng máu nóng đã làm căng lồng ngực
Nghe tim mình rạo rực nhớ người yêu
Trời vào đêm sương lạnh rớt rơi nhiều
Hàng cây đứng xôn xao nhiều tiếng gió

Trong giây phút con tim đang mở ngỏ
Khẽ hỏi thầm anh có muốn vào không
Đợi bao lâu năm tháng vẫn phập phồng
Dù xa cách vẫn má hồng trang điểm

Anh rất thích đôi môi nồng quyến luyến
Luôn thẫn thờ xao xuyến phút kề môi
Bẵng thời gian xa cách cũng lâu rồi
Chắc vẫn nhớ lúc bồi hồi lưu luyến

Nay hai đứa đôi môi không hoà quyện
Nhưng vẫn thầm mơ ước chuyện ái ân
Dù cách xa nhưng mai mốt sẽ gần
Đôi ta sẽ chẳng ngại ngần tâm sự

THANH THUỶ.