Đêm trở giấc âu sầu buồn tẻ
Bởi ngày mai em sẽ theo chồng
Tin này anh có biết không
Đời em như đã mang gông với xiềng

Qua nơi ấy thuyền quyên buồn bã
Đôi chúng mình nay đã cách xa
Thâu đêm mắt lệ nhạt nhoà
Em đâu có nỡ rời xa...hỡi tình

Đêm nay vẫn một mình với bóng
Mai đi rồi biết ngóng đợi ai
Tiếc thay một dáng trang đài
Rồi đây mắc phải ngày dài nhớ thương

Thế là hết má hường một kiếp
Hai phương trời ly biệt đớn đau
Ngày mai em phải qua cầu
Bởi do số phận nào đâu tại mình

Thôi đành phải hy sinh thân phận
Bởi mẹ cha đã nhận kết giao
Trầu cau họ đã mang vào
Thâu đêm em khóc nghẹn ngào tội anh.

THANH THUỶ.