Dưới đây chính là 4 lời nói dối kinh điển. Nó đă tạo nên những bước ngoặt vĩ đại trong lịch sử nhân loạ. Đó là:

1. Lời nói dối tạo nên thiên tài Thomas Edison

Đó là một ngày đẹp trời vào những năm 1854~1855, khi cậu bé Thomas mới khoảng 7 tuổi. Hôm ấy, Thomas chạy từ trường về nhà và nói với mẹ: “Mẹ, thầy giáo bảo con đưa cho mẹ cái này!”

Bà Nancy Elliott cẩn thận mở ra đọc, bên trong là lá thư của giáo viên chủ nhiệm gửi phụ huynh em Thomas. Bỗng nước mắt bà giàn giụa khiến cậu bé Thomas đứng ngẩn người ra v́ kinh ngạc, cậu hỏi mẹ rằng thầy giáo đă viết ǵ trong đó?



Ngập ngừng một lát, bà Nancy đọc to lá thư cho con trai ḿnh:

“Con trai của ông bà là một Thiên Tài! Nhưng ngôi trường này quá nhỏ, các giáo viên của chúng tôi cũng không có đủ năng lực để dạy dỗ cậu bé. Bởi vậy, xin ông bà hăy tự kèm cặp con trai ḿnh”.

Nhiều năm sau đó, mẹ của Thomas đă qua đời, c̣n con trai bà th́ trở thành một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 20, người được mệnh danh là “Thầy phù thủy ở Menlo Park” nhờ những sáng chế thiên tài cống hiến cho nhân loại. Một ngày khi Thomas xem lại những kỷ vật của gia đ́nh, cậu vô t́nh nh́n thấy một tờ giấy gập nhỏ được cất trong ngăn kéo bàn. Thomas ṭ ṃ đă mở ra đọc, trước mắt cậu chính là lá thư của thầy giáo năm nào. Trên đó viết:

“Con trai ông bà là đứa trẻ rối trí (tâm thần). Chúng tôi không thể chấp nhận cho tṛ ấy đến trường được nữa”.

Thomas đă khóc hàng giờ sau khi đọc lá thư ấy. Về sau, cậu viết trong nhật kư rằng:

“Thomas Alva Edison là một đứa trẻ rối trí, mà, nhờ có một người mẹ anh hùng, cậu đă trở thành thiên tài của thế kỷ”.

2. Adolf Hitler và lời tuyên truyền của Đức Quốc xă

Trong những năm 1930, chủ nghĩa phát xít bắt đầu phát sinh ở Đức với quan điểm chống Do Thái mạnh mẽ. Trước đó, người Do Thái vốn đă phải chịu đựng một lịch sử lâu dài liên quan đến những thành kiến liên quan đến hoạt động khủng bố.

Tuy nhiên, dưới thời Hitler, chủ nghĩa chống Do Thái được đẩy lên một tầm cao mới với chính sách gọi là "Giải pháp cuối cùng", trong đó t́m cách loại bỏ hoàn toàn người Do Thái rá khỏi Trái đất.



Adolf Hitler cùng với người phụ trách tuyên truyền của Đức Quốc xă là Joseph Goebbels đă phát động một chiến dịch lớn, thuyết phục người dân Đức rằng, người Do Thái là kẻ thù của dân tộc. Họ đổ tội cho người Do Thái chính là nguyên nhân làm người Đức thua trong Thế chiến thứ I và là những người máu lạnh, độc ác, sát hại trẻ em trong các dịp lễ thánh.

Hitler quan niệm rằng: "Mọi lời nói dối, dù nhỏ hay lớn, khi nói ra th́ mọi người sẽ đều tin nếu bạn nhắc lại nó đủ nhiều. Vấn đề mấu chốt là người ta có đủ can đảm để nói dối hay không mà thôi".

Kết quả là với lời nói dối ấy, Hitler đă thành công trong việc thuyết phục cả dân tộc Đức rằng người Do Thái chính là kẻ thù của họ. Người Do Thái bị bắt giữ hàng loạt, đẩy vào các trại tập trung và tạo nên vụ thảm sát Holocaust đi vào lịch sử nhân loại.

3. Lời nói dối về ngựa gỗ thành Troy

Nếu tất cả đều công bằng trong t́nh yêu và chiến tranh, lời nói dối về ngựa gỗ thành Troy có thể được tha thứ.

Sau khi hoàng tử Paris trốn thoát với Helen - vợ của vua Menelaus, nhà vua đă quyết định dẫn quân đi đánh thành Troy, giành lại Helen và lấy lại tôn nghiêm của ḿnh. Thế là từ đó cuộc chiến tranh thành Troy huyền thoại đă bùng nổ, kéo dài suốt 10 năm đằng đẵng.

Cuộc chiến dài khiến người dân thành Troy tin rằng cuối cùng họ đă vượt qua được người Hy Lạp. Tuy nhiên, họ không biết rằng người Hy Lạp đang dựng nên một kế hoạch chu đáo khác.

Hy Lạp đă làm ra một con ngựa gỗ khổng lồ với một cái bụng rỗng có thể giấu nhiều binh lính ở trong. Sau khi người Hy Lạp thuyết phục kẻ thù của họ rằng, chú ngựa gỗ đó là một đề nghị ḥa b́nh th́ người Trojans vui vẻ chấp nhận và mang nó vào trong thành tŕ kiên cố của họ.



Đêm hôm đó, khi binh sĩ thành Troy ngủ say, quân lính Hy Lạp ẩn bên trong con ngựa gỗ đă chui ra và tấn công tiêu diệt quân địch một cách bất ngờ. Nhờ mưu này mà họ đă hạ được thành địch.

Đây là một trong những thủ đoạn lớn nhất và thành công nhất được biết đến trong lịch sử. Trong văn hóa phương Tây, câu chuyện về ngựa gỗ thành Troy thường được sử dụng như một lời cảnh báo với mọi người rằng hăy cẩn thận khi nhận quà của kẻ thù.

4. Vụ bê bối Watergate

Watergate là vụ bê bối lớn nhất trong lịch sử chính trị Mỹ, kéo theo hệ quả là lần đầu tiên và duy nhất cho tới thời điểm này, một Tổng thống phải từ chức trước khi hết nhiệm kỳ.

Vào mùa hè trước khi Tổng thống Richard Nixon tái đắc cử nhiệm kỳ thứ 2, 5 người đàn ông đă bị bắt khi đột nhập vào trụ sở của Ủy ban Dân chủ Quốc gia, nằm trong khách sạn Watergate.

Các thông tin sau đó đều chỉ ra rằng, chính các quan chức thân cận với ông Nixon đă ra lệnh cho những kẻ trộm để lắp đặt thiết bị nghe nén. Câu hỏi nhanh chóng được đặt ra là liệu ông Nixon đă biết sự thật, quyết định che đậy hay thậm chí là chính ông ra lệnh đột nhập?.



Tháng 8/1972, Tổng thống Nixon tuyên bố trước 400 nhà báo rằng các nhân viên Nhà Trắng không liên quan đến vụ việc trên. Phát ngôn viên Nhà Trắng nói rằng sẽ không b́nh luận về "một kẻ đột nhập hạng 3". Mùa Đông năm đó, ông Nixon tái đắc cử Tổng thống, chiến thắng trước Thượng nghị sĩ George McGovern của Đảng Dân chủ với một khoảng cách an toàn.

Tuy nhiên, làn sóng chỉ trích, phản đối, kêu gọi luận tội và điều tra rơ ràng vụ nghe lén chưa bao giờ lắng xuống. Cho đến năm 1974, khi Ủy ban Tư pháp Hạ viện đang chuẩn bị luận tội Tổng thống th́ ông tuyên bố từ chức.

Watergate cũng đánh dấu sự tham gia của báo chí, điển h́nh nhất trong trường hợp này là Washington Post, trong việc minh bạch hóa chính phủ và phanh phui các cuộc "đi đêm" của quan chức. Vụ phát hiện sự dính líu của chính quyền ông Nixon khi che đậy bê bối là thành quả chung các nhóm điều tra độc lập trong hệ thống chính trị Mỹ và các bài báo điều tra.