BigBoy
30-05-2025, 19:27
https://eadn-wc04-9642573.nxedge.io/wp-content/uploads/2025/05/cau-cao-696x470.jpg
Ở tận cùng cực Nam Tổ quốc, người dân xă Viên An Đông, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau đang sống giữa một nghịch cảnh bi hài: năm cây cầu vừa hoàn thành với tổng kinh phí gần 14.5 tỷ đồng tiền ngân sách – thay v́ phục vụ giao thông – lại trở thành những “công tŕnh để nh́n,” v́ phần mố cao vót, chênh tới hơn 2 mét so với mặt đường hiện hữu.
Gần một năm trôi qua, cư dân sống dọc tuyến đường liên ấp Nhưng Miên – Đồng Khởi – Đường HCM không khỏi bất b́nh. Họ nói, xe cộ không thể nào lên cầu được v́ phần tiếp nối giữa cầu và đường như thể “đứt găy.” Những cây cầu vốn được kỳ vọng tạo thuận tiện đi lại, kết nối nông thôn, giờ đây sừng sững giữa đồng – cô lập và vô dụng.
Ông Nguyễn Ngọc Ẩn, người dân ấp Kênh Ranh, kể với báo chí rằng từ khi công tŕnh khởi động, người dân đă cảnh báo mố cầu làm quá cao so với thực tế. “Chúng tôi nói thẳng với họ là xây kiểu này sẽ rất khó đi lại, nhưng nhà thầu vẫn cố làm cho đúng bản vẽ,” ông bức xúc. Và đúng như lo ngại, giờ muốn đi qua đoạn này, người dân phải ṿng qua đường khác, xa hơn và bất tiện hơn trước kia.
Theo thiết kế, mỗi cây cầu rộng 3.8 mét, tải trọng 3.5 tấn, nằm trong dự án do Ban Quản Lư Dự Án Đầu Tư Xây Dựng huyện Ngọc Hiển làm chủ đầu tư. Ngoài ra c̣n có 600 mét đường bê tông và hơn 100 cây cầu nhỏ bắc qua kênh, mương. Đơn vị thiết kế biện minh rằng độ cao mố cầu “bám theo quy chuẩn kỹ thuật” nhằm đảm bảo tĩnh không cho thuyền ghe qua lại. Tuy nhiên, thực tế đă chứng minh sự “đúng quy chuẩn” ấy lại hoàn toàn sai lệch với địa h́nh và nhu cầu thực tế của người dân.
Đến lúc công tŕnh hoàn tất, chính quyền huyện mới thừa nhận “không lường được độ cao sau khi hoàn thiện,” và t́m cách “chữa cháy” bằng phương án kéo dài thêm một nhịp cầu từ mố xuống mặt đường. Dự kiến phương án này sẽ xong vào cuối tháng Sáu – một cách vá víu cho lỗi hệ thống.
Trên mạng xă hội, phản ứng từ công luận không kém phần châm biếm. Một độc giả mỉa mai bằng lời chế từ bài hát quen thuộc: “Cầu xây xong đă lâu nhưng không đi được để đưa dâu… Cầu xây xong đă lâu nhưng cũng chỉ để ngắm thôi.” Có người c̣n đề xuất nên lắp cầu thang để người dân đi bộ, c̣n xe máy th́ quay về… cầu cũ.
Vấn đề không nằm ở vài chục centimet kỹ thuật, mà ở tư duy làm công tŕnh kiểu “vẽ trên giấy,” bất chấp thực tế. Trong khi ngân sách quốc gia đang ngày càng eo hẹp, việc tiêu tốn hàng chục tỷ đồng cho những cây cầu không thể sử dụng là một cái tát vào niềm tin của người dân. Câu hỏi đặt ra: đến bao giờ Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam mới chịu làm hạ tầng v́ dân, chứ không v́ thành tích và những bản vẽ vô hồn?
Ở tận cùng cực Nam Tổ quốc, người dân xă Viên An Đông, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau đang sống giữa một nghịch cảnh bi hài: năm cây cầu vừa hoàn thành với tổng kinh phí gần 14.5 tỷ đồng tiền ngân sách – thay v́ phục vụ giao thông – lại trở thành những “công tŕnh để nh́n,” v́ phần mố cao vót, chênh tới hơn 2 mét so với mặt đường hiện hữu.
Gần một năm trôi qua, cư dân sống dọc tuyến đường liên ấp Nhưng Miên – Đồng Khởi – Đường HCM không khỏi bất b́nh. Họ nói, xe cộ không thể nào lên cầu được v́ phần tiếp nối giữa cầu và đường như thể “đứt găy.” Những cây cầu vốn được kỳ vọng tạo thuận tiện đi lại, kết nối nông thôn, giờ đây sừng sững giữa đồng – cô lập và vô dụng.
Ông Nguyễn Ngọc Ẩn, người dân ấp Kênh Ranh, kể với báo chí rằng từ khi công tŕnh khởi động, người dân đă cảnh báo mố cầu làm quá cao so với thực tế. “Chúng tôi nói thẳng với họ là xây kiểu này sẽ rất khó đi lại, nhưng nhà thầu vẫn cố làm cho đúng bản vẽ,” ông bức xúc. Và đúng như lo ngại, giờ muốn đi qua đoạn này, người dân phải ṿng qua đường khác, xa hơn và bất tiện hơn trước kia.
Theo thiết kế, mỗi cây cầu rộng 3.8 mét, tải trọng 3.5 tấn, nằm trong dự án do Ban Quản Lư Dự Án Đầu Tư Xây Dựng huyện Ngọc Hiển làm chủ đầu tư. Ngoài ra c̣n có 600 mét đường bê tông và hơn 100 cây cầu nhỏ bắc qua kênh, mương. Đơn vị thiết kế biện minh rằng độ cao mố cầu “bám theo quy chuẩn kỹ thuật” nhằm đảm bảo tĩnh không cho thuyền ghe qua lại. Tuy nhiên, thực tế đă chứng minh sự “đúng quy chuẩn” ấy lại hoàn toàn sai lệch với địa h́nh và nhu cầu thực tế của người dân.
Đến lúc công tŕnh hoàn tất, chính quyền huyện mới thừa nhận “không lường được độ cao sau khi hoàn thiện,” và t́m cách “chữa cháy” bằng phương án kéo dài thêm một nhịp cầu từ mố xuống mặt đường. Dự kiến phương án này sẽ xong vào cuối tháng Sáu – một cách vá víu cho lỗi hệ thống.
Trên mạng xă hội, phản ứng từ công luận không kém phần châm biếm. Một độc giả mỉa mai bằng lời chế từ bài hát quen thuộc: “Cầu xây xong đă lâu nhưng không đi được để đưa dâu… Cầu xây xong đă lâu nhưng cũng chỉ để ngắm thôi.” Có người c̣n đề xuất nên lắp cầu thang để người dân đi bộ, c̣n xe máy th́ quay về… cầu cũ.
Vấn đề không nằm ở vài chục centimet kỹ thuật, mà ở tư duy làm công tŕnh kiểu “vẽ trên giấy,” bất chấp thực tế. Trong khi ngân sách quốc gia đang ngày càng eo hẹp, việc tiêu tốn hàng chục tỷ đồng cho những cây cầu không thể sử dụng là một cái tát vào niềm tin của người dân. Câu hỏi đặt ra: đến bao giờ Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam mới chịu làm hạ tầng v́ dân, chứ không v́ thành tích và những bản vẽ vô hồn?