PDA

View Full Version : Di tích triều Nguyễn liên tục bị phá hoại: Huế đánh mất di sản ngay trong tay ḿnh



BigBoy
30-05-2025, 19:16
https://eadn-wc04-9642573.nxedge.io/wp-content/uploads/2025/05/di-tich-696x463.jpg


Huế – thành phố từng là kinh đô cuối cùng của triều đại phong kiến Việt Nam – đang chứng kiến một chuỗi những tổn thất nghiêm trọng về di sản văn hóa. Những vụ phá hoại liên tiếp, từ nhỏ lẻ đến tàn bạo, cho thấy sự bất lực rơ ràng của nhà cầm quyền trong việc bảo vệ các giá trị lịch sử đă được quốc gia công nhận.


Vụ nghiêm trọng nhất mới đây xảy ra hôm 25 Tháng Năm, khi nghi can Hồ Văn Phương Tâm, 42 tuổi, đă ngang nhiên xông vào điện Thái Ḥa – nơi đặt ngai vàng triều Nguyễn – và múa may trên ngai vua trong suốt 15 phút, trước khi đập găy cổ vật quư giá này giữa ban ngày. Hành vi manh động này không chỉ gây sốc cho dư luận, mà c̣n làm lộ rơ sự lỏng lẻo trong khâu bảo vệ di tích.


Ông Trần Đ́nh Thân, Trưởng pḥng Bảo vệ Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế, nói rằng lực lượng bảo vệ phải “thận trọng khi tiếp cận,” v́ nghi can có dấu hiệu bất thường, nên đă cho di tản du khách rồi đóng cửa điện để t́m cách khống chế. Nhưng công luận đặt câu hỏi: V́ sao trong một không gian di tích quốc gia trọng yếu như điện Thái Ḥa, một kẻ phá hoại lại có thể tự do hoành hành đến 15 phút mà không bị khống chế ngay lập tức?


Trước làn sóng phẫn nộ của người dân, ông Nguyễn Thanh B́nh, phó chủ tịch thường trực tỉnh Thừa Thiên – Huế, lên tiếng thừa nhận đây là sự cố “đáng tiếc” và “gây hậu quả nghiêm trọng.” Tuy nhiên, không ít người cho rằng những lời nhận lỗi sáo rỗng không thể khỏa lấp cho sự tắc trách kéo dài đă khiến Huế nhiều lần đánh mất những mảnh hồn di sản quư giá.


Báo chí trong nước cũng đồng loạt chỉ ra rằng, vụ đập phá ngai vàng chỉ là phần nổi của tảng băng ch́m. Trước đó, vào đầu Tháng Giêng năm nay, lăng mộ chúa Nguyễn Phúc Khoát – một di tích được công nhận cấp quốc gia từ năm 1998 – đă bị kẻ gian đột nhập và đào bới trái phép. Dấu vết tại hiện trường cho thấy mục đích là t́m kiếm vàng bạc và các đồ tùy táng. Vụ việc này đến nay vẫn chưa có bất kỳ kết quả điều tra hay truy tố nào được công bố.


Hành vi đào trộm mộ hay phá hoại cổ vật, nếu xảy ra ở bất kỳ quốc gia văn minh nào, đều bị xem là tội ác với văn hóa. Nhưng ở Huế, những sự kiện đau ḷng như vậy lại đang dần trở thành “b́nh thường mới.” Vấn đề không chỉ nằm ở những kẻ phá hoại, mà sâu xa hơn là trách nhiệm và năng lực bảo vệ di sản của chính quyền địa phương – hay nói đúng hơn là của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam.


Kinh đô xưa với hàng trăm công tŕnh cổ kính đang đối mặt với nguy cơ trở thành những tàn tích trong ḷng một đô thị hiện đại hóa nửa vời. Nếu không có biện pháp kiên quyết để bảo vệ, phục hồi và kiểm soát nghiêm ngặt các khu di tích, Huế sẽ không chỉ mất đi di sản vật thể, mà c̣n đánh mất luôn vị thế của một trung tâm văn hóa – lịch sử hàng đầu Việt Nam. Và lúc ấy, sẽ không c̣n “sự cố đáng tiếc” nào để đổ lỗi nữa.