BigBoy
06-05-2025, 16:14
https://eadn-wc04-9642573.nxedge.io/wp-content/uploads/2025/05/can-nada-696x439.jpg
Canada và Úc, hai quốc gia nằm cách nhau nửa ṿng trái đất, vừa cùng chứng kiến những cuộc bầu cử quốc hội tưởng như rất riêng biệt, nhưng thực chất lại mang dáng dấp giống nhau một cách kỳ lạ – từ diễn biến, kết cục cho tới những nguyên nhân sâu xa ẩn sau từng lá phiếu.
Tại Canada, đảng Tự do dưới sự dẫn dắt của Thủ tướng Mark Carney đă tạo nên một cú lội ngược ḍng ngoạn mục. Trong suốt thời gian dài trước bầu cử, Carney và đảng của ông bị xem là sẽ thua chắc trước làn sóng bảo thủ đang dâng cao, do ứng cử viên Pierre Poilievre – người từng hô khẩu hiệu “Canada trước hết”, mang đậm hơi hướng dân túy kiểu Mỹ.
Kịch bản tương tự xảy ra ở Úc. Thủ tướng Antony Albanese – đại diện Công đảng – ban đầu bị đánh giá thấp, đối mặt với kỳ vọng lớn dành cho đối thủ từ đảng Tự do, ông Peter Dutton. Nhưng rồi, bằng chiến thắng sát nút, ông Albanese đă giữ vững chiếc ghế thủ tướng, bất chấp làn sóng bất măn về lạm phát và chi phí sinh hoạt đè nặng lên người dân.
Điểm trùng hợp kỳ lạ – và cũng đáng suy ngẫm – là cả hai ứng cử viên bảo thủ Poilievre và Dutton đều chọn mô h́nh vận động “copy & paste” từ Donald Trump: dùng ngôn từ đơn giản, mang tính chia rẽ cao, kèm theo khẩu hiệu đầy tính biểu tượng. “Canada trước hết”, “Làm cho Úc vĩ đại trở lại” – không khó để thấy tiếng vọng từ “Make America Great Again”.
Nhưng chính điều đó đă trở thành con dao hai lưỡi.
Trong bối cảnh ông Trump trở lại Nhà Trắng và nhanh chóng áp đặt các hàng rào thuế quan với cả Canada và Úc, cử tri ở hai quốc gia đồng minh thân cận với Mỹ bắt đầu lo lắng. Họ không muốn biến ḿnh thành bản sao chính trị của nước Mỹ, cũng không muốn trở thành nạn nhân tiếp theo của làn sóng “Trump hóa” toàn cầu.
Các cuộc bầu cử ở Canada và Úc v́ vậy không chỉ xoay quanh câu chuyện nội địa như giá nhà, lạm phát hay biến đổi khí hậu. Chúng trở thành những cuộc “trưng cầu dân ư gián tiếp” về nước Mỹ của Donald Trump – nơi nhiều cử tri phương Tây nh́n thấy bất ổn, chia rẽ và nguy cơ mất kiểm soát.
Người dân Canada và Úc, cuối cùng, đă chọn điều mà họ cho là an toàn: giữ nguyên hiện trạng, ổn định chính trị, không lao vào các cuộc “cách mạng dân túy” hào nhoáng nhưng đầy rủi ro.
Xa nhau, nhưng giống nhau – bởi họ đều hiểu rằng trong một thế giới biến động không ngừng, có những lúc bỏ phiếu không phải để thay đổi, mà để tránh thay đổi quá nhanh.
Canada và Úc, hai quốc gia nằm cách nhau nửa ṿng trái đất, vừa cùng chứng kiến những cuộc bầu cử quốc hội tưởng như rất riêng biệt, nhưng thực chất lại mang dáng dấp giống nhau một cách kỳ lạ – từ diễn biến, kết cục cho tới những nguyên nhân sâu xa ẩn sau từng lá phiếu.
Tại Canada, đảng Tự do dưới sự dẫn dắt của Thủ tướng Mark Carney đă tạo nên một cú lội ngược ḍng ngoạn mục. Trong suốt thời gian dài trước bầu cử, Carney và đảng của ông bị xem là sẽ thua chắc trước làn sóng bảo thủ đang dâng cao, do ứng cử viên Pierre Poilievre – người từng hô khẩu hiệu “Canada trước hết”, mang đậm hơi hướng dân túy kiểu Mỹ.
Kịch bản tương tự xảy ra ở Úc. Thủ tướng Antony Albanese – đại diện Công đảng – ban đầu bị đánh giá thấp, đối mặt với kỳ vọng lớn dành cho đối thủ từ đảng Tự do, ông Peter Dutton. Nhưng rồi, bằng chiến thắng sát nút, ông Albanese đă giữ vững chiếc ghế thủ tướng, bất chấp làn sóng bất măn về lạm phát và chi phí sinh hoạt đè nặng lên người dân.
Điểm trùng hợp kỳ lạ – và cũng đáng suy ngẫm – là cả hai ứng cử viên bảo thủ Poilievre và Dutton đều chọn mô h́nh vận động “copy & paste” từ Donald Trump: dùng ngôn từ đơn giản, mang tính chia rẽ cao, kèm theo khẩu hiệu đầy tính biểu tượng. “Canada trước hết”, “Làm cho Úc vĩ đại trở lại” – không khó để thấy tiếng vọng từ “Make America Great Again”.
Nhưng chính điều đó đă trở thành con dao hai lưỡi.
Trong bối cảnh ông Trump trở lại Nhà Trắng và nhanh chóng áp đặt các hàng rào thuế quan với cả Canada và Úc, cử tri ở hai quốc gia đồng minh thân cận với Mỹ bắt đầu lo lắng. Họ không muốn biến ḿnh thành bản sao chính trị của nước Mỹ, cũng không muốn trở thành nạn nhân tiếp theo của làn sóng “Trump hóa” toàn cầu.
Các cuộc bầu cử ở Canada và Úc v́ vậy không chỉ xoay quanh câu chuyện nội địa như giá nhà, lạm phát hay biến đổi khí hậu. Chúng trở thành những cuộc “trưng cầu dân ư gián tiếp” về nước Mỹ của Donald Trump – nơi nhiều cử tri phương Tây nh́n thấy bất ổn, chia rẽ và nguy cơ mất kiểm soát.
Người dân Canada và Úc, cuối cùng, đă chọn điều mà họ cho là an toàn: giữ nguyên hiện trạng, ổn định chính trị, không lao vào các cuộc “cách mạng dân túy” hào nhoáng nhưng đầy rủi ro.
Xa nhau, nhưng giống nhau – bởi họ đều hiểu rằng trong một thế giới biến động không ngừng, có những lúc bỏ phiếu không phải để thay đổi, mà để tránh thay đổi quá nhanh.