diepkimphung
19-02-2025, 21:19
Về Quê, Tôi một mình đi trên cát...
Sóng trập trùng dâng nước tận khơi xa...
Mùa bão lên sóng mênh mông trắng xoá
Chẳng biết đâu là bến là bờ...
Ngừng cơn gió, biển hiền hoà trong nắng...
Như lòng người sâu lắng
Bởi ưu tư...
Dân quê tôi yêu biển tự đáy lòng...
Xa biển nhớ hằng mong ngày gặp lại...
Tôi cũng thế! Rời Quê lên phố
Cuộc mưu sinh thật lắm gian truân...
Nhưng một lòng luôn hướng về với Biển...
Với quê mình, mặn chát cả câu thơ...
Biển nuôi ta, nuôi hồn người thi sĩ...
Để hôm nay, chân trần ta về biển...
Nghe câu hò...ai kéo lưới đêm trăng...
Mặn mòi lắm, biển ru hồn ta ngủ...
Yêu Quê mình...thương nhớ lắm biển ơi...!
LÊ HƯƠNG.
Sóng trập trùng dâng nước tận khơi xa...
Mùa bão lên sóng mênh mông trắng xoá
Chẳng biết đâu là bến là bờ...
Ngừng cơn gió, biển hiền hoà trong nắng...
Như lòng người sâu lắng
Bởi ưu tư...
Dân quê tôi yêu biển tự đáy lòng...
Xa biển nhớ hằng mong ngày gặp lại...
Tôi cũng thế! Rời Quê lên phố
Cuộc mưu sinh thật lắm gian truân...
Nhưng một lòng luôn hướng về với Biển...
Với quê mình, mặn chát cả câu thơ...
Biển nuôi ta, nuôi hồn người thi sĩ...
Để hôm nay, chân trần ta về biển...
Nghe câu hò...ai kéo lưới đêm trăng...
Mặn mòi lắm, biển ru hồn ta ngủ...
Yêu Quê mình...thương nhớ lắm biển ơi...!
LÊ HƯƠNG.