diepkimphung
14-12-2024, 03:47
Tiếng bà Minh Thuư kêu thất thanh:
- Chết rồi ông Olongt ơi, tinh giảm đến nơi rồi, cách mạng tinh gọn sắp nổ ra rồi.
Tiếng Olongt, chồng Minh Thuư đáp:
- Chuyện ấy cả nước biết, chỉ mỗi bà điếc. Bà lo cái ǵ, chỉ vài năm nữa tôi với bà sẽ được tinh giảm, thuyên chuyển sang thế giới bên kia.
Tiếng bà Minh Thuư vừa khàn vừa cao:
- Phủi phui cái mồm ông đi! Tôi lo là cho chúng nó kia. Thằng con trai LongN của ông đang làm ở Bộ Lao Động, sắp tới Bộ giải tán th́ nó ở đâu, hả ông?
Olongt cười to:
- Lao động th́ ở đâu mà chẳng có lao động, việc làm ai chẳng phải có việc làm. Thằng con trai LongN của bà không lao động, không biết làm ǵ hết, nhưng nó đang quản lư những đứa lao động. Rồi người ta sẽ điều nó đi quản những đứa biết làm ở đâu đấy, thời đại chuyển đổi số thiếu ǵ nơi, khéo lại vớ bở hơn.
Tiếng Minh Thuư rên rỉ:
- Thế c̣n con dâu Vi Sao Le Loi của ông? Bộ Tài Nguyên Môi Trường mà nhập vào Bộ Nông Nghiệp th́ cái ghế Trưởng pḥng của nó mất bao nhiêu công của mới có sẽ đi tong à?
- Bà lo ǵ, ngày xưa tôi làm ở Bộ Nông Nghiệp. Bộ ấy cũng có Vụ Khoa học, Công nghệ và Môi Trường.
Minh Thuư nói, nghe có tiếng rít trên lưỡi:
- Ôi dào, nó biết ǵ về khoa học, về công nghệ đâu. C̣n môi trường á, cả đời tôi chẳng thấy nó quét nhà, lau bếp hay đổ rác. Cần là cần cái món tài nguyên ấy, nhà ấy, đất ấy, ông hiểu chưa?
- Cái bà nầy, chỉ giỏi lo ḅ trắng răng. Bộ Nông Nghiệp rồi sẽ quản không chỉ đất nông nghiệp mà c̣n cả đất phi nông nghiệp, thế th́ con dâu bà sang đấy là át chủ bài c̣n ǵ mà lo. Cùng lắm th́ nó về làm sếp một Công Ty Môi Trường. Thôi bà đi bộ rồi đón cháu cho tôi nhờ.
- C̣n ông, ông bảo ngay hai đứa con lo chạy sớm đi, không th́ trở tay không kịp. Lần này là cuộc cách mạng tinh gọn chứ không phải họ nói chơi để kiếm tiền ăn Tết đâu. Ừ, mà năm nay khối đứa mất Tết.
Chạy đi đâu? Bà bảo chúng nó chạy đi đâu? Chúng nó c̣n chẳng biết ai sẽ là sếp lớn của ḿnh, mà các cụ lớn cũng đang nhớn nhác không biết được kê ghế ở đâu. Có mà chạy lên cung Trăng núp vào váy chị Hằng. Ngày xưa, hồi sáp nhập các tỉnh, các bộ, tôi chẳng về "một cục", có sao đâu.
- Vâng, không sao, một cục ấy chẳng mấy chốc ông xơi hết, hết rồi bố con ông ngồi bốc đất.
- Bà dỏng tai nghe đây: mấy năm "bốc nhờ đất, phất nhờ nhà" mới có cái cơ ngơi hoành tráng này để bà vênh váo với thiên hạ đấy.
- Chẳng qua do mệnh ông có số Điền Trạch, sắp tới họ cho chuyển đổi số th́ có khi sang số Net Zero.
- Ơ, cái bà này, tự nhiên văn hoá văn nghệ, chơi chữ, biết cả Net Zero. Bà nhớ cho, số đấy là con số, chữ số chứ không phải là số phận, không phải là số tử vi, nghe chưa! Đúng là "chậm hiểu như Đà Điểu".
- Thôi, tôi đi đây, cả đống bát bẩn ăn xong c̣n để đấy, ông dậy mà rửa đi.
- Chết rồi ông Olongt ơi, tinh giảm đến nơi rồi, cách mạng tinh gọn sắp nổ ra rồi.
Tiếng Olongt, chồng Minh Thuư đáp:
- Chuyện ấy cả nước biết, chỉ mỗi bà điếc. Bà lo cái ǵ, chỉ vài năm nữa tôi với bà sẽ được tinh giảm, thuyên chuyển sang thế giới bên kia.
Tiếng bà Minh Thuư vừa khàn vừa cao:
- Phủi phui cái mồm ông đi! Tôi lo là cho chúng nó kia. Thằng con trai LongN của ông đang làm ở Bộ Lao Động, sắp tới Bộ giải tán th́ nó ở đâu, hả ông?
Olongt cười to:
- Lao động th́ ở đâu mà chẳng có lao động, việc làm ai chẳng phải có việc làm. Thằng con trai LongN của bà không lao động, không biết làm ǵ hết, nhưng nó đang quản lư những đứa lao động. Rồi người ta sẽ điều nó đi quản những đứa biết làm ở đâu đấy, thời đại chuyển đổi số thiếu ǵ nơi, khéo lại vớ bở hơn.
Tiếng Minh Thuư rên rỉ:
- Thế c̣n con dâu Vi Sao Le Loi của ông? Bộ Tài Nguyên Môi Trường mà nhập vào Bộ Nông Nghiệp th́ cái ghế Trưởng pḥng của nó mất bao nhiêu công của mới có sẽ đi tong à?
- Bà lo ǵ, ngày xưa tôi làm ở Bộ Nông Nghiệp. Bộ ấy cũng có Vụ Khoa học, Công nghệ và Môi Trường.
Minh Thuư nói, nghe có tiếng rít trên lưỡi:
- Ôi dào, nó biết ǵ về khoa học, về công nghệ đâu. C̣n môi trường á, cả đời tôi chẳng thấy nó quét nhà, lau bếp hay đổ rác. Cần là cần cái món tài nguyên ấy, nhà ấy, đất ấy, ông hiểu chưa?
- Cái bà nầy, chỉ giỏi lo ḅ trắng răng. Bộ Nông Nghiệp rồi sẽ quản không chỉ đất nông nghiệp mà c̣n cả đất phi nông nghiệp, thế th́ con dâu bà sang đấy là át chủ bài c̣n ǵ mà lo. Cùng lắm th́ nó về làm sếp một Công Ty Môi Trường. Thôi bà đi bộ rồi đón cháu cho tôi nhờ.
- C̣n ông, ông bảo ngay hai đứa con lo chạy sớm đi, không th́ trở tay không kịp. Lần này là cuộc cách mạng tinh gọn chứ không phải họ nói chơi để kiếm tiền ăn Tết đâu. Ừ, mà năm nay khối đứa mất Tết.
Chạy đi đâu? Bà bảo chúng nó chạy đi đâu? Chúng nó c̣n chẳng biết ai sẽ là sếp lớn của ḿnh, mà các cụ lớn cũng đang nhớn nhác không biết được kê ghế ở đâu. Có mà chạy lên cung Trăng núp vào váy chị Hằng. Ngày xưa, hồi sáp nhập các tỉnh, các bộ, tôi chẳng về "một cục", có sao đâu.
- Vâng, không sao, một cục ấy chẳng mấy chốc ông xơi hết, hết rồi bố con ông ngồi bốc đất.
- Bà dỏng tai nghe đây: mấy năm "bốc nhờ đất, phất nhờ nhà" mới có cái cơ ngơi hoành tráng này để bà vênh váo với thiên hạ đấy.
- Chẳng qua do mệnh ông có số Điền Trạch, sắp tới họ cho chuyển đổi số th́ có khi sang số Net Zero.
- Ơ, cái bà này, tự nhiên văn hoá văn nghệ, chơi chữ, biết cả Net Zero. Bà nhớ cho, số đấy là con số, chữ số chứ không phải là số phận, không phải là số tử vi, nghe chưa! Đúng là "chậm hiểu như Đà Điểu".
- Thôi, tôi đi đây, cả đống bát bẩn ăn xong c̣n để đấy, ông dậy mà rửa đi.