diepkimphung
23-02-2024, 20:23
Nàng Minh Thuư là sinh viên trường Tài Chính, quen và yêu chàng Olongt cũng được vài năm, chàng Olongt là sinh viên Y khoa năm cuối, chỉ chờ ngày chàng Olongt ra trường có được việc làm là sẽ cưới nhau.
Minh Thuư và Olongt cùng ở chung pḥng trọ cho đỡ tốn kém. Cùng chăm sóc nhau, học hành và chở nhau dạo phố, ăn kem...vào tối cuối tuần.
Chiều nay Minh Thuư đi học về, mở pḥng trọ, đảo mắt nh́n quanh, h́nh như đồ đạc đă được dọn đi một ít...trên bàn có một mảnh giấy được ghi mấy ḍng. (Olongt ghi giấy báo cho nàng Minh Thuư việc ǵ đây...?), Minh Thuư cầm lên và không tài nào đọc được, xoay ngược, xoay xuôi rồi cũng phải bó tay.com. Minh Thuư lẩm bẩm:
- Người ta nói "khó đọc như chữ bác sĩ" đúng thật. Mà chàng Olongt đă đi đâu? Làm ǵ? Đă có chuyện ǵ xảy ra với chàng...???
Hồi hộp, lo âu...sốt ruột quá rồi nàng Minh Thuư cũng nghĩ ra một cách để giải mă nội dung mảnh giấy:
- Phải rồi, chữ bác sĩ th́ chỉ có dược sĩ mới đọc được thôi.
Minh Thuư khoá pḥng trọ, vội chạy ra đầu đường, tới cửa hàng bán thuốc tây, đến nơi nàng Minh Thuư đưa mảnh giấy cho ông dược sĩ già Evolution...!
Dược sĩ già Evolution đeo cái kính lăo lên, tay cầm mảnh giấy ngắm nghía một lúc, cái đầu Evolution gật gật rồi Evolution quay qua tủ thuốc. Loay hoay một lúc, Evolution trả mảnh giấy cho nàng Minh Thuư và đưa cho Minh Thuư một bịch thuốc và nói:
- Tổng cộng 30.000 đồng, uống 3 ngày, ngày 2 lần, sáng chiều.
Minh Thuư trả tiền và cầm mảnh giấy với bịch thuốc ra về, tâm trạng rối bời...mông lung lắm. Về đến pḥng trọ Minh Thuư nhớ:
- Ḿnh tính ghé hiệu thuốc nhờ dược sĩ Evolution đọc giùm xem nội dung nói ǵ trong đó chứ có đau ốm ǵ đâu mà mua thuốc, sao dược sĩ Evolution xem rồi bán thuốc cho ḿnh...?Hay đó là cái toa thuốc chàng ghi cho ḿnh...mà để làm ǵ cơ chứ...!!!....
Minh Thuư chờ đợi tới ngày thứ 3, đêm càng khuya Minh Thuư lo lắng, mệt mỏi, thất vọng....
Tiếng gơ cửa...:
- Cọc...cọc...cọc...!
Minh Thuư vùng dậy, mở cửa...ôi mọi thứ vỡ oà...chàng Olongt đă về...! Minh Thuư ôm lấy chàng Olongt, Minh Thuư dồn dập câu hỏi:
- Anh đi đâu..., làm ǵ...? Sao không cho em biết...v..v...?
Chàng Olongt nói:
- Anh nhận tin bố ốm nặng, anh phải ra bến xe về quê ngay, anh có ghi giấy lại cho em mà...!...anh có ghi: Bố ốm nặng, anh phải về gấp, có ǵ anh sẽ báo cho em hay sau...mà!
Minh Thuư than:
- Chời ui...chữ với chả nghĩa...ôi anh bác sĩ của em...ôi ông dược sĩ già Evolution....Khổ thân em quá à...!
Minh Thuư và Olongt cùng ở chung pḥng trọ cho đỡ tốn kém. Cùng chăm sóc nhau, học hành và chở nhau dạo phố, ăn kem...vào tối cuối tuần.
Chiều nay Minh Thuư đi học về, mở pḥng trọ, đảo mắt nh́n quanh, h́nh như đồ đạc đă được dọn đi một ít...trên bàn có một mảnh giấy được ghi mấy ḍng. (Olongt ghi giấy báo cho nàng Minh Thuư việc ǵ đây...?), Minh Thuư cầm lên và không tài nào đọc được, xoay ngược, xoay xuôi rồi cũng phải bó tay.com. Minh Thuư lẩm bẩm:
- Người ta nói "khó đọc như chữ bác sĩ" đúng thật. Mà chàng Olongt đă đi đâu? Làm ǵ? Đă có chuyện ǵ xảy ra với chàng...???
Hồi hộp, lo âu...sốt ruột quá rồi nàng Minh Thuư cũng nghĩ ra một cách để giải mă nội dung mảnh giấy:
- Phải rồi, chữ bác sĩ th́ chỉ có dược sĩ mới đọc được thôi.
Minh Thuư khoá pḥng trọ, vội chạy ra đầu đường, tới cửa hàng bán thuốc tây, đến nơi nàng Minh Thuư đưa mảnh giấy cho ông dược sĩ già Evolution...!
Dược sĩ già Evolution đeo cái kính lăo lên, tay cầm mảnh giấy ngắm nghía một lúc, cái đầu Evolution gật gật rồi Evolution quay qua tủ thuốc. Loay hoay một lúc, Evolution trả mảnh giấy cho nàng Minh Thuư và đưa cho Minh Thuư một bịch thuốc và nói:
- Tổng cộng 30.000 đồng, uống 3 ngày, ngày 2 lần, sáng chiều.
Minh Thuư trả tiền và cầm mảnh giấy với bịch thuốc ra về, tâm trạng rối bời...mông lung lắm. Về đến pḥng trọ Minh Thuư nhớ:
- Ḿnh tính ghé hiệu thuốc nhờ dược sĩ Evolution đọc giùm xem nội dung nói ǵ trong đó chứ có đau ốm ǵ đâu mà mua thuốc, sao dược sĩ Evolution xem rồi bán thuốc cho ḿnh...?Hay đó là cái toa thuốc chàng ghi cho ḿnh...mà để làm ǵ cơ chứ...!!!....
Minh Thuư chờ đợi tới ngày thứ 3, đêm càng khuya Minh Thuư lo lắng, mệt mỏi, thất vọng....
Tiếng gơ cửa...:
- Cọc...cọc...cọc...!
Minh Thuư vùng dậy, mở cửa...ôi mọi thứ vỡ oà...chàng Olongt đă về...! Minh Thuư ôm lấy chàng Olongt, Minh Thuư dồn dập câu hỏi:
- Anh đi đâu..., làm ǵ...? Sao không cho em biết...v..v...?
Chàng Olongt nói:
- Anh nhận tin bố ốm nặng, anh phải ra bến xe về quê ngay, anh có ghi giấy lại cho em mà...!...anh có ghi: Bố ốm nặng, anh phải về gấp, có ǵ anh sẽ báo cho em hay sau...mà!
Minh Thuư than:
- Chời ui...chữ với chả nghĩa...ôi anh bác sĩ của em...ôi ông dược sĩ già Evolution....Khổ thân em quá à...!