hienchanh
23-10-2015, 05:55
Thuộc về "Tổ Ấm" khác
Hỏi :
Vợ tôi mất cách đây 3 năm để lại 2 con, một cháu lên 5, một cháu vừa đầy tháng. Rất may, T., em gái của vợ tôi từ miền Đông dọn qua đây đang xin việc. Trong lúc chờ đợi, cô ấy đă giúp tôi trông nom đứa nhỏ. Tôi rất áy náy v́ đă nhờ vả T. quá nhiều, song cô ấy bảo có chậm vài tháng xin việc cũng không sao, cái chính là giúp tôi thu xếp việc nhà ổn thỏa.
Từ ngày có mặt T., không khí nhà tôi vui vẻ hẳn lên. Con gái lớn của tôi đi học về là bám riết lấy d́ không rời một bước. C̣n thằng bé không có d́ hát ru th́ không ngủ. Tôi cũng thuờng hay chợt nghĩ đến T. Nhiều đêm nằm pḥng bên cạnh, h́nh dung khuôn mặt T. với má lúm đồng tiền, vầng trán cao tinh nghịch, tiếng ru ngọt ngào, bỗng dưng tôi cảm thấy một t́nh cảm ấm áp đang dâng lên trong ḷng. Ba năm trôi qua, khi con trai tôi đủ lớn để đến nhà trẻ. Mấy lần cô ấy định dọn ra ở riêng, nhưng sau đó lại đổi ư. T. bảo xa mấy đứa nhỏ nhớ lắm.
Rất nhiều lần tôi muốn bày tỏ t́nh cảm của ḿnh với T., nhưng lại không thể thốt được nên lời v́ cô ấy đă có người yêu đang học năm chót bên miền Đông và họ sẽ cưới nhau khi cậu ấy qua đây.
Tuần qua, T. thông báo sẽ ra ở riêng và chuẩn bị đón người yêu qua. Nghe vậy, tôi lên cơn sốt, bệnh nằm liệt giuờng. Lúc T. đến chăm sóc, tôi đă nắm tay cô ấy và khóc, nói T. đừng đi. Không biết cô ấy có hiểu được t́nh cảm của tôi hay không, nhưng T. hứa sẽ chăm sóc tôi cho đến khi b́nh phục. Tôi phải làm sao đây, nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ th́ người ta có dị nghị tôi lấy em của nguời vợ đă mất không?
Dấu tên, San Jose
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQMzHb2bsO8kN_pHVpGALbGOlQYgQZ3w zhktVZj7tNDvRmPzePONg
Đáp:
Đọc xong thư bạn, Thuần Nhă thấy phần trả lời dễ nhất là câu: “… nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ th́ người ta có dị nghị tôi lấy em của nguời vợ đă mất không?”, thưa bạn, không ai cấm được người khác dị nghị, khi tự điển c̣n có những chữ “ngồi lê đôi mách”, ” gossip”, v.v… Vấn đề là những lời dị nghị ấy có giá trị không, có đáng cho chúng ta quan tâm không?
Trong câu chuyện này, riêng lư do cô T. là em gái người vợ đă qua đời của bạn, th́ bạn không có điều ǵ sai trái, ngược lại, nếu chuyện đó thực sự xẩy ra, th́ quả là điều may mắn cho bạn, cho hai cháu nhỏ, và cả cho tâm linh chị nhà, khi bỏ chồng con nửa đường đứt gánh, với bao nhiêu thương cảm, tiếc nuối, tủi hờn, biết rằng thần thức chị nhà đă siêu sinh được chưa?
Giả như chuyện cơi vô h́nh là có thật, và thần thức chị chưa siêu sinh, c̣n lảng vảng nơi dương thế v́ thương chồng, thương con, thấy em gái ruột thịt v́ ḷng thương cháu, ở lại lo lắng săn sóc chồng con ḿnh, là những người ḿnh thương yêu mà nay đành bất lực, không c̣n làm ǵ cho họ được nữa, hẳn hương linh cũng được an ủi.
Ngoài ra, t́nh cảm mà T. dành cho các cháu ngay khi các cháu c̣n rất nhỏ sẽ khiến cho các cháu đỡ bị hụt hẫng, chúng sẽ vô tư, dễ dàng chấp nhận T. như một người mẹ vậy. Trong văn học Việt Nam, có rất nhiều bậc danh nho, đạo cao đức trọng, khi vợ chết, tục huyền với em gái vợ. Ngay cuốn tiểu thuyết có tên là Nhà Nho, do một nhà nho trước tác, cũng cho nhân vật chính là một nhà thâm nho, đỗ tới tiến sĩ, lấy luôn cả hai chị em gái, ngay khi bà chị (vợ cả) c̣n sống sờ sờ. Cái đó, “nhà nho” ta khi xưa gọi là “hoa thơm đánh cả cụm”.
Nhưng vấn đề cần phải đắn đo, suy nghĩ, không phải về phía dư luận, mà lại thuộc về phía T. bạn ạ.
Trong câu chuyện này, nếu quả là T. đă có bạn trai, mà người đó lại hào hiệp đến nỗi sẵn sàng chấp nhận chuyện T. dọn đến ở chung với anh rể góa vợ để nàng có dịp tận t́nh giúp anh rể và hai cháu mồ côi mẹ, nhất là đối với cháu vừa mới lọt ḷng, hoàn cảnh thật là đau thương, th́ hành động này thật là trong sáng và tốt lành.
Cảm t́nh tốt đẹp ấy nay lại bị bạn hồi đáp bằng cách định lôi cuốn T., “nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ …”, th́ tôi hơi trách bạn đấy, trách là bạn không đủ hào sảng để đáp lại thịnh t́nh của con người tốt lành kia, nhẫn tâm đoạt mất người yêu của anh ta.
Tôi nghĩ rằng, vai chính quyết định tương lai sẽ là T.
Nếu t́nh yêu của cô ấy đối với bạn trai không đủ sâu đậm, chưa phải là t́nh yêu, mới “tưởng như là t́nh yêu” mà nay lại đem ḷng yêu bạn, th́ cô ấy sẽ tự giải quyết, và ngả vào ṿng tay bạn.
Nếu như cô ấy đến với cha con bạn chỉ thuần túy là v́ t́nh nghĩa anh em, d́ cháu, trong khi cô ấy đang yêu, đang có những chương tŕnh riêng với người cô ấy yêu, th́ bạn nên sáng suốt mà đem ḷng biết ơn cô ấy và cả bạn trai của cô ấy nữa, đừng t́m cách làm sứt mẻ t́nh cảm của hai con người dễ thương và tốt bụng kia, khiến cho cô ấy phải khó xử, mà t́nh anh em cũng thành ra có những vướng mắc sau này.
Nếu chị nhà không qua đời, th́ cảnh “… nhiều đêm nằm pḥng bên cạnh, h́nh dung khuôn mặt T. với má lúm đồng tiền, vầng trán cao tinh nghịch, tiếng ru ngọt ngào,…”… có lẽ đă không lạc lơng vào tâm hồn bạn. Bởi v́ thực tế là “má lúm” đó, “vầng trán ” đó, “tiếng ru ” đó không phải thuộc về tổ ấm của bạn, mà là của một tổ ấm khác, tổ ấm của T. và người yêu của cô ta, xin bạn hăy tỉnh lại.
Cầu chúc bạn gặp được bạn đời như ư mà không làm cho cặp uyên ương nào khác phải tan vỡ.
Thuần Nhă (ĐPK)
Hỏi :
Vợ tôi mất cách đây 3 năm để lại 2 con, một cháu lên 5, một cháu vừa đầy tháng. Rất may, T., em gái của vợ tôi từ miền Đông dọn qua đây đang xin việc. Trong lúc chờ đợi, cô ấy đă giúp tôi trông nom đứa nhỏ. Tôi rất áy náy v́ đă nhờ vả T. quá nhiều, song cô ấy bảo có chậm vài tháng xin việc cũng không sao, cái chính là giúp tôi thu xếp việc nhà ổn thỏa.
Từ ngày có mặt T., không khí nhà tôi vui vẻ hẳn lên. Con gái lớn của tôi đi học về là bám riết lấy d́ không rời một bước. C̣n thằng bé không có d́ hát ru th́ không ngủ. Tôi cũng thuờng hay chợt nghĩ đến T. Nhiều đêm nằm pḥng bên cạnh, h́nh dung khuôn mặt T. với má lúm đồng tiền, vầng trán cao tinh nghịch, tiếng ru ngọt ngào, bỗng dưng tôi cảm thấy một t́nh cảm ấm áp đang dâng lên trong ḷng. Ba năm trôi qua, khi con trai tôi đủ lớn để đến nhà trẻ. Mấy lần cô ấy định dọn ra ở riêng, nhưng sau đó lại đổi ư. T. bảo xa mấy đứa nhỏ nhớ lắm.
Rất nhiều lần tôi muốn bày tỏ t́nh cảm của ḿnh với T., nhưng lại không thể thốt được nên lời v́ cô ấy đă có người yêu đang học năm chót bên miền Đông và họ sẽ cưới nhau khi cậu ấy qua đây.
Tuần qua, T. thông báo sẽ ra ở riêng và chuẩn bị đón người yêu qua. Nghe vậy, tôi lên cơn sốt, bệnh nằm liệt giuờng. Lúc T. đến chăm sóc, tôi đă nắm tay cô ấy và khóc, nói T. đừng đi. Không biết cô ấy có hiểu được t́nh cảm của tôi hay không, nhưng T. hứa sẽ chăm sóc tôi cho đến khi b́nh phục. Tôi phải làm sao đây, nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ th́ người ta có dị nghị tôi lấy em của nguời vợ đă mất không?
Dấu tên, San Jose
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQMzHb2bsO8kN_pHVpGALbGOlQYgQZ3w zhktVZj7tNDvRmPzePONg
Đáp:
Đọc xong thư bạn, Thuần Nhă thấy phần trả lời dễ nhất là câu: “… nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ th́ người ta có dị nghị tôi lấy em của nguời vợ đă mất không?”, thưa bạn, không ai cấm được người khác dị nghị, khi tự điển c̣n có những chữ “ngồi lê đôi mách”, ” gossip”, v.v… Vấn đề là những lời dị nghị ấy có giá trị không, có đáng cho chúng ta quan tâm không?
Trong câu chuyện này, riêng lư do cô T. là em gái người vợ đă qua đời của bạn, th́ bạn không có điều ǵ sai trái, ngược lại, nếu chuyện đó thực sự xẩy ra, th́ quả là điều may mắn cho bạn, cho hai cháu nhỏ, và cả cho tâm linh chị nhà, khi bỏ chồng con nửa đường đứt gánh, với bao nhiêu thương cảm, tiếc nuối, tủi hờn, biết rằng thần thức chị nhà đă siêu sinh được chưa?
Giả như chuyện cơi vô h́nh là có thật, và thần thức chị chưa siêu sinh, c̣n lảng vảng nơi dương thế v́ thương chồng, thương con, thấy em gái ruột thịt v́ ḷng thương cháu, ở lại lo lắng săn sóc chồng con ḿnh, là những người ḿnh thương yêu mà nay đành bất lực, không c̣n làm ǵ cho họ được nữa, hẳn hương linh cũng được an ủi.
Ngoài ra, t́nh cảm mà T. dành cho các cháu ngay khi các cháu c̣n rất nhỏ sẽ khiến cho các cháu đỡ bị hụt hẫng, chúng sẽ vô tư, dễ dàng chấp nhận T. như một người mẹ vậy. Trong văn học Việt Nam, có rất nhiều bậc danh nho, đạo cao đức trọng, khi vợ chết, tục huyền với em gái vợ. Ngay cuốn tiểu thuyết có tên là Nhà Nho, do một nhà nho trước tác, cũng cho nhân vật chính là một nhà thâm nho, đỗ tới tiến sĩ, lấy luôn cả hai chị em gái, ngay khi bà chị (vợ cả) c̣n sống sờ sờ. Cái đó, “nhà nho” ta khi xưa gọi là “hoa thơm đánh cả cụm”.
Nhưng vấn đề cần phải đắn đo, suy nghĩ, không phải về phía dư luận, mà lại thuộc về phía T. bạn ạ.
Trong câu chuyện này, nếu quả là T. đă có bạn trai, mà người đó lại hào hiệp đến nỗi sẵn sàng chấp nhận chuyện T. dọn đến ở chung với anh rể góa vợ để nàng có dịp tận t́nh giúp anh rể và hai cháu mồ côi mẹ, nhất là đối với cháu vừa mới lọt ḷng, hoàn cảnh thật là đau thương, th́ hành động này thật là trong sáng và tốt lành.
Cảm t́nh tốt đẹp ấy nay lại bị bạn hồi đáp bằng cách định lôi cuốn T., “nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ …”, th́ tôi hơi trách bạn đấy, trách là bạn không đủ hào sảng để đáp lại thịnh t́nh của con người tốt lành kia, nhẫn tâm đoạt mất người yêu của anh ta.
Tôi nghĩ rằng, vai chính quyết định tương lai sẽ là T.
Nếu t́nh yêu của cô ấy đối với bạn trai không đủ sâu đậm, chưa phải là t́nh yêu, mới “tưởng như là t́nh yêu” mà nay lại đem ḷng yêu bạn, th́ cô ấy sẽ tự giải quyết, và ngả vào ṿng tay bạn.
Nếu như cô ấy đến với cha con bạn chỉ thuần túy là v́ t́nh nghĩa anh em, d́ cháu, trong khi cô ấy đang yêu, đang có những chương tŕnh riêng với người cô ấy yêu, th́ bạn nên sáng suốt mà đem ḷng biết ơn cô ấy và cả bạn trai của cô ấy nữa, đừng t́m cách làm sứt mẻ t́nh cảm của hai con người dễ thương và tốt bụng kia, khiến cho cô ấy phải khó xử, mà t́nh anh em cũng thành ra có những vướng mắc sau này.
Nếu chị nhà không qua đời, th́ cảnh “… nhiều đêm nằm pḥng bên cạnh, h́nh dung khuôn mặt T. với má lúm đồng tiền, vầng trán cao tinh nghịch, tiếng ru ngọt ngào,…”… có lẽ đă không lạc lơng vào tâm hồn bạn. Bởi v́ thực tế là “má lúm” đó, “vầng trán ” đó, “tiếng ru ” đó không phải thuộc về tổ ấm của bạn, mà là của một tổ ấm khác, tổ ấm của T. và người yêu của cô ta, xin bạn hăy tỉnh lại.
Cầu chúc bạn gặp được bạn đời như ư mà không làm cho cặp uyên ương nào khác phải tan vỡ.
Thuần Nhă (ĐPK)