PDA

View Full Version : Chiêm Bao.



diepkimphung
30-08-2023, 01:38
Sáng nay, Minh Thuư uống hết ly cafe và ly trà nóng mới thấy Olongt ḷ ḍ qua. Quần áo xộc xệch, mặt mày héo queo. Minh Thuư lên tiếng trước:
- Nay long thể bất an hả?
Olongt xua tay:
- Cho ly cafe uống tỉnh táo lại đi bà chủ.
Sau khi uống hết ly cà phê và ly trà nóng, Olongt tằng hắng:
- Bà biết sao tui cứ nằm trên long sàn tới giờ này mới qua hông?.
- Bị bịnh làm biếng chứ ǵ.
Olongt nhỏ giọng thầm th́:
- Tui mác chiêm bao.
Minh Thuư cười lớn:
- Tưởng ǵ? Chiêm bao th́ ai ngủ cũng thấy này nọ. Bộ ông thấy vàng hả?.
- C̣n quư hơn vàng nữa.
- Vậy chắc làm vua ngồi trên đống ngân lượng, cung phi mỹ nữ khoái quá, không muốn mở mắt. Coi chừng ngủ luôn trên ngai vàng như Lê ngoạ triều đó nghen.
- Bà Minh Thuư sao cứ nghĩ chiện lăng xẹt. Tui mơ chiện thú vị hơn hơn câu hát nầy nữa.
"Đố ai nằm ngủ không mơ. Biết em nằm ngủ hay mơ. Nửa đêm trăng xuống, đứng chờ ngoài hiên. Nửa đêm anh đến. Bến bờ yêu thương".
- Ḷng ṿng quá. Ông mơ thấy ǵ mà hỏng muốn dậy?.
- Hồi tối tui nằm mơ thấy ḿnh đang đi trên đường hoa thơm cỏ lạ. Chợt thấy một con cá chốt nhỏ nhảy lưng tưng muốn xuống cái hồ gần đó. Tui nhớ bà nói ḿnh t́nh cờ cứu con vật ǵ cũng gọi là phóng sinh. Tui ngán cái ngạnh bén ngót của nó nên lấy mũi giày đá cho nó tới gần hồ hơn. Bỗng nghe tiếng rên: "đau, đau" văng vẳng. Thấy nhánh cây khô tui lấy khều cho con cá lọt xuống cái tũm xuống hồ nước trong xanh. Cá chốt quẩy đuôi bơi xuống nước, bỗng quay lại. Tui nghe tiếng nói: "Em là tiểu thơ nhà chốt. Chàng muốn ǵ em trả ơn". Tui chưa kịp trả lời th́ nghe tiếng xe chạy. Tui tức quá nhắm mắt hoài, coi tiểu thư chốt trở lại không?.
Minh Thuư cười ngất:
- Nghe chùa chiền nhốt chim, rộng cá thả gọi là phóng sanh nhưng thật ra là sát sanh. Chim cá đau đớn mất tự do khi bị bắt, mua, thả ḷng ṿng rồi kiệt sức chết. Ông nghe hoài nên nằm mơ đó. Ông tính nói ǵ với chốt tiểu thơ?
- Thôi. Nói ra bà cười tui sao?
- Hỏng cười. Hứa.
- Hỏng tin. Bà hay chọc quê tui lắm. Thôi vậy đi. Sẵn nói về mơ mộng, tui đố bà. Nói trúng tui mới nói chiện chốt tiểu thơ.
- Dạ. Chàng cứ hỏi. Thiếp biết th́ thưa thớt, không biết th́ dựa cột mà ngh...eee.
- Chời ơi! Tui x...ĩ...u. Nghe nè.
- Đố ai nằm vơng không đưa.
- Đố ai gặp lại người xưa không nh́n?
- Người mù gặp lại người xưa không nh́n.
- Đố ai quên được chữ t́nh?
- Người điên quên được chữ t́nh.
- Đố ai quên được bóng h́nh người yêu?
- Người khùng quên được bóng h́nh người yêu.
Olongt khen:
- Sao nay Minh Thuư thông minh vậy?
- Trúng tủ. Mới đọc ca dao tục ngữ. Giờ ông nói tui nghe coi.
Olongt đứng lên bước mau ra cửa nói nhanh:
- Tui ước được ở chung nhà với ḿnh.
Minh Thuư sượng trân, quê một cục không nói được tiếng nào.
- Đố ai quên được bóng h́nh người yêu?