diepkimphung
02-08-2023, 01:51
Sau cuộc giao tranh ác liệt giữa bộ đội và bọn xâm lược dọc theo tuyến biên giới phía Bắc. Anh lính trẻ Olongt bị lạc đơn vị t́m đến một trạm giao liên gần đấy, rồi báo cáo t́nh h́nh bản thân, tên, tuổi, đơn vị và nhờ sự giúp đỡ. Trưởng trạm Evolution cử nữ giao liên Minh Thuư trẻ xinh đẹp, thông thuộc địa h́nh dẫn đường cho chiến sĩ trẻ Olongt về với đơn vị.
Sau một ngày băng rừng lội suối trời đă xẩm tối. Anh lính trẻ Olongt mệt mỏi nói với nữ giao liên Minh Thuư:
- Đồng chí giao liên, tôi không thể đi được nữa, ta t́m nơi nào đó nghỉ chân sáng mai đi tiếp được không?
Minh Thuư nói:
- Cố gắng lên đồng chí, gần tới đơn vị của đồng chí rồi. Ngày mai ta phải đi qua khu vực trọng điểm.
Minh Thuư và Olongt tiếp tục lên đường. Đang đi được một quăng th́ trời tối hẳn, rừng rậm đường khó đi nên hai người vào cái cḥi làm rẫy của đồng bào nghỉ tạm.
Trong cḥi có một cái sạp hai người nằm th́ hơi chật, mới đầu cứ nhường nhau v́ trai gái nằm chung không tiện lắm, Minh Thuư có sáng kiến nói:
- Chúng ta cứ nằm chung nhưng để khẩu súng ở giữa làm ranh giới.
Anh chiến sĩ trẻ Olongt đồng ư để khẩu súng giữa hai người rồi lăn ra ngủ. Trong lúc ngủ say anh chiến sĩ Olongt gác chân lên người Minh Thuư mà không hay biết ǵ.
C̣n cô gái Minh Thuư th́ không ngủ được như đang chờ đợi một cái ǵ đó....Nằm chờ măi mà không thấy có ǵ khác nên cô gái giao liên Minh Thuư gọi anh lính Olongt dậy và nói:
- Đồng chí có cần giúp đỡ ǵ không...?
- Tôi xin lỗi đồng chí. Cả ngày nay đồng chí giúp đỡ tôi nhiều rồi, ngủ đi; nếu cần ǵ tôi sẽ gọi.
Rồi đêm cũng qua mau, cô giao liên Minh Thuư liền gọi anh lính Olongt dậy chuẩn bị lên đường. Anh lính trẻ Olongt hỏi cô gái Minh Thuư:
- Đường c̣n dài không đồng chí?
- Qua khu rừng này rồi leo qua hai quả đồi trọc đến cái khe cạn nơi đây mới là trọng điểm, đồng chí có leo nổi không?
Anh lính trẻ Olongt hồ hởi nói:
- Báo cáo! Bốn quả đồi tôi cũng leo qua, đồng chí đừng nói là hai quả .
Cô gái giao liên Minh Thuư liếc mắt t́nh tứ rồi nói:
- Ôi dồi ôi! Chỉ có một khẩu súng cả một đêm leo không qua nổi mà đ̣i leo bốn quả đồi, XẠO VỪA THÔI CHA...!
Sau một ngày băng rừng lội suối trời đă xẩm tối. Anh lính trẻ Olongt mệt mỏi nói với nữ giao liên Minh Thuư:
- Đồng chí giao liên, tôi không thể đi được nữa, ta t́m nơi nào đó nghỉ chân sáng mai đi tiếp được không?
Minh Thuư nói:
- Cố gắng lên đồng chí, gần tới đơn vị của đồng chí rồi. Ngày mai ta phải đi qua khu vực trọng điểm.
Minh Thuư và Olongt tiếp tục lên đường. Đang đi được một quăng th́ trời tối hẳn, rừng rậm đường khó đi nên hai người vào cái cḥi làm rẫy của đồng bào nghỉ tạm.
Trong cḥi có một cái sạp hai người nằm th́ hơi chật, mới đầu cứ nhường nhau v́ trai gái nằm chung không tiện lắm, Minh Thuư có sáng kiến nói:
- Chúng ta cứ nằm chung nhưng để khẩu súng ở giữa làm ranh giới.
Anh chiến sĩ trẻ Olongt đồng ư để khẩu súng giữa hai người rồi lăn ra ngủ. Trong lúc ngủ say anh chiến sĩ Olongt gác chân lên người Minh Thuư mà không hay biết ǵ.
C̣n cô gái Minh Thuư th́ không ngủ được như đang chờ đợi một cái ǵ đó....Nằm chờ măi mà không thấy có ǵ khác nên cô gái giao liên Minh Thuư gọi anh lính Olongt dậy và nói:
- Đồng chí có cần giúp đỡ ǵ không...?
- Tôi xin lỗi đồng chí. Cả ngày nay đồng chí giúp đỡ tôi nhiều rồi, ngủ đi; nếu cần ǵ tôi sẽ gọi.
Rồi đêm cũng qua mau, cô giao liên Minh Thuư liền gọi anh lính Olongt dậy chuẩn bị lên đường. Anh lính trẻ Olongt hỏi cô gái Minh Thuư:
- Đường c̣n dài không đồng chí?
- Qua khu rừng này rồi leo qua hai quả đồi trọc đến cái khe cạn nơi đây mới là trọng điểm, đồng chí có leo nổi không?
Anh lính trẻ Olongt hồ hởi nói:
- Báo cáo! Bốn quả đồi tôi cũng leo qua, đồng chí đừng nói là hai quả .
Cô gái giao liên Minh Thuư liếc mắt t́nh tứ rồi nói:
- Ôi dồi ôi! Chỉ có một khẩu súng cả một đêm leo không qua nổi mà đ̣i leo bốn quả đồi, XẠO VỪA THÔI CHA...!