diepkimphung
16-06-2023, 01:56
Ba ông Anamit, Kiếm Sĩ và Olongt cựu chiến binh lâu ngày gặp nhau rù rì to nhỏ.
Anamit lên tiếng:
- Nghe nói lúc này ông phong độ lắm?
Kiếm Sĩ nói:
- Phong độ gì ông ơi, lúc xìu, lúc dựng, khi xông xáo, lúc ù lì, thất thường lắm. Còn ông dạo này thế nào?
Anamit nói:
- Mẹ nó! Ngày xưa, chỉ huy cả tiểu đoàn, nói lính nghe răm rắp, thế mà bây giờ chỉ có một thằng lính nhỏ thế mà tôi bảonos đếch chịu nghe. Rõ ràng chán thật.
Quay sang Olongt. Anamit và Kiếm Sĩ hỏi:
- Thế còn Olongt thì sao mà cứ ngồi tủm tỉm thế?
Olongt nói:
- Lính tôi ngoan lắm, ngủ li bì!
Anamit lên tiếng:
- Nghe nói lúc này ông phong độ lắm?
Kiếm Sĩ nói:
- Phong độ gì ông ơi, lúc xìu, lúc dựng, khi xông xáo, lúc ù lì, thất thường lắm. Còn ông dạo này thế nào?
Anamit nói:
- Mẹ nó! Ngày xưa, chỉ huy cả tiểu đoàn, nói lính nghe răm rắp, thế mà bây giờ chỉ có một thằng lính nhỏ thế mà tôi bảonos đếch chịu nghe. Rõ ràng chán thật.
Quay sang Olongt. Anamit và Kiếm Sĩ hỏi:
- Thế còn Olongt thì sao mà cứ ngồi tủm tỉm thế?
Olongt nói:
- Lính tôi ngoan lắm, ngủ li bì!