PDA

View Full Version : Có lẽ....



diepkimphung
10-02-2023, 23:28
Thằng cháu nội Olongt năm nay 20 tuổi, chưa có người yêu. Olongt mua mấy cái áo phông mặc. Mới mặc được vài lần, Olongt t́m và yêu cô nàng Minh Thuư khá xinh xắn. Olongt liền bỏ ngay mấy cái áo không mặc nữa.
Ông nội Quada tiếc áo c̣n mới đem ra mặc. Bỏ th́ phí quá.
Do t́nh h́nh dịch dă, nên đi đâu Quada cũng đội mũ, đeo khẩu trang.
Một hôm Quada vào chợ, mua một vài thứ. Lúc Quada đi qua hàng bán quần áo th́ có tiếng Lilytran gọi:
- Anh ơi! Anh mua quần sịp đi anh, rẻ lắm, 100 ngàn được 10 chiếc, tha hồ mặc.
Quada lắc đầu:
- Tôi không mua!
Lilytran nói:
- Con trai bây giờ ai chả mặc, mua đi anh! Em bán rẻ cho, nếu lấy 10 cái em lấy 90 ngàn.
Quada nói:
- Tôi nói là tôi không mua! Chim c̣ tôi mười mấy năm nay, lúc nào cũng dấu hỏi (?) mua làm ǵ.
Lúc này Quada mới bỏ khẩu trang và mũ ra. Cô bán hàng Lilytran nh́n thấy mới nói:
- Xin lỗi ông. Ông mặc cái áo kia, con tưởng là Thanh Niên. Ông già rồi, ai lại mặc cái áo ấy.
- Có lẽ phải bỏ thật....

diepkimphung
11-02-2023, 01:17
KINH NGHIỆM CẮT ĐUÔI.

Cô gái Minh Thuư nọ tỉ tê với mẹ Hoàng Oanh:
- Mẹ ơi! Cái anh chàng Olongt ở đầu phố hễ thấy con đi đâu là lẵng nhẵng bám theo khiến con rất bực ḿnh!
Bà mẹ Hoàng Oanh nói:
- Vậy sao con không t́m cách cho hắn ta tự động rút lui?
Cô con gái Minh Thuư nói:
- Con đă cố nhưng không hiệu quả.
Bà mẹ Hoàng Oanh con gái Minh Thuư lại nói:
- Lần sau, muốn khỏi bị quấy rầy, con hăy rẽ vào một quầy hàng nữ trang nào đó!