diepkimphung
04-01-2023, 21:59
Hai ông bà Olongt và Minh Thuý về hưu. Ông Olongt gãy hết răng, phải làm bộ răng giả. Bà Minh Thuý vẫn còn trẻ, nên vẫn thích tham gia các môn như: cầu lông, dân vũ...v.v...
Một hôm, sau khi nghỉ trưa xong. Bà Minh Thuý mặc quần sọoc, đứng trước gương. Uốn éo theo điệu nhạc. Ông Olongt thấy hứng, lôi bà Minh Thuý vào giường làm tý. Được mấy phút thì xong. Ông Olongt rơi cả hàm răng giả ra ngoài nệm.
Bà Minh Thuý bực mình vì ông Olongt nên nói:
- Chả biết các ông có sướng không, tôi thì không thích món này nữa!
Ông Olongt đáp:
- Phướng phì phó phướng, phưng phông phướng phằng phúc phương phì. (Sướng thì có sướng, nhưng không sướng bằng lúc đương thì). Do không lắp hàng răng giả nên nói phều phào.
Minh Thuý nói:
- Tôi lạy ông rồi....
Một hôm, sau khi nghỉ trưa xong. Bà Minh Thuý mặc quần sọoc, đứng trước gương. Uốn éo theo điệu nhạc. Ông Olongt thấy hứng, lôi bà Minh Thuý vào giường làm tý. Được mấy phút thì xong. Ông Olongt rơi cả hàm răng giả ra ngoài nệm.
Bà Minh Thuý bực mình vì ông Olongt nên nói:
- Chả biết các ông có sướng không, tôi thì không thích món này nữa!
Ông Olongt đáp:
- Phướng phì phó phướng, phưng phông phướng phằng phúc phương phì. (Sướng thì có sướng, nhưng không sướng bằng lúc đương thì). Do không lắp hàng răng giả nên nói phều phào.
Minh Thuý nói:
- Tôi lạy ông rồi....