diepkimphung
28-12-2022, 05:19
Đôi trai gái Olongt và Minh Thuý yêu nhau đã ba bốn năm. Cứ mỗi lần anh chàng Olongt muốn vượt quá giới hạn. Cô gái Minh Thuý đều khéo léo từ chôi.
Gần đến ngày cưới cũng vậy. Chàng Olongt muốn, nhưng cô gái Minh Thuý nói:
- Cái quý nhất nên dành cho đêm Tân Hôn.
Ngày cưới, tổ chức rất vui vẻ. Gần 11 giờ đêm, vợ chồng Olongt và Minh Thuý mới đi nghỉ. Đêm tân hôn rất suôn sẻ. 8 giờ sáng hôm sau, anh chồng Olongt mới tỉnh ngủ. Anh chàng Olongt nhìn thấy vợ Minh Thuý, ngồi dưới cuối giường đang khóc thút thít. Chàng Olongt hoảng quá hỏi vợ Minh Thuý:
- Tại sao em khóc?
Cô nàng Minh Thuý trả lời:
- Em khóc vì tự trách mình,ba bốn năm qua yêu nhau. Em đã bỏ lỡ mấy trăm lần sung sướng. Khi anh đòi yêu!
- ....
Gần đến ngày cưới cũng vậy. Chàng Olongt muốn, nhưng cô gái Minh Thuý nói:
- Cái quý nhất nên dành cho đêm Tân Hôn.
Ngày cưới, tổ chức rất vui vẻ. Gần 11 giờ đêm, vợ chồng Olongt và Minh Thuý mới đi nghỉ. Đêm tân hôn rất suôn sẻ. 8 giờ sáng hôm sau, anh chồng Olongt mới tỉnh ngủ. Anh chàng Olongt nhìn thấy vợ Minh Thuý, ngồi dưới cuối giường đang khóc thút thít. Chàng Olongt hoảng quá hỏi vợ Minh Thuý:
- Tại sao em khóc?
Cô nàng Minh Thuý trả lời:
- Em khóc vì tự trách mình,ba bốn năm qua yêu nhau. Em đã bỏ lỡ mấy trăm lần sung sướng. Khi anh đòi yêu!
- ....