diepkimphung
25-12-2022, 05:28
Minh Thuý và Olongt cùng học chuyên văn phổ thông trung học Vườn Tao Ngộ. Minh Thuý và Olongt đã "đấu" với nhau ở các kỳ thi học sinh giỏi của trường, quận và thành phố. Vì Minh Thuý và Olongt cùng chung niềm yêu văn chương, nên Minh Thuý và Olongt thân thiết nhau, rồi thành chồng, thành vợ.
Một hôm, đang ngồi ăn cơm chiều, Olongt vô tình nhắc đến cái Lilytran, bạn cũ của hai đứa (cái Lilytran một thời đã "để ý" đến Olongt hồi lớp 9). Cái Lilytran con lăng loàn ấy đã là cái gai trong mắt Minh Thuý từ lâu rồi. Thấy Olongt có ý bênh cái con mà các bạn gái trong lớp đều gọi là con "dở người" này, Minh Thuý nóng má, cho Olongt một tràng. Cơn giận bốc lên tận óc. Tối, Minh Thuý xách va ly về nhà mẹ đẻ.
Cô dâu mới cưới bỏ về, làm cả nhà hoang mang, ai cũng lo lắng. Olongt yêu vợ Minh Thuý, tìm đủ mọi cách dỗ dành vợ Minh Thuý về, nhưng vẫn trong vô vọng.
Bất chợt, Olongt nghĩ đến thầy Quada, thầy chuyên bồi dưỡng học sinh giỏi cho đội tuyển thi đấu của trường, trong đó có cả Olongt và Minh Thuý. Thầy Quada quý hai đứa như con đẻ của Thầy. Hôm Minh Thuý và Olongt cưới, thầy Quada đến dựvaf đọc tặng hội hôn bài thơ rất cảm động. Olongt nói:
- Thưa thầy, Minh Thuý giận con, bỏ về nhà ngoại. Con thuyết phục cô ấy thế nào cũng không được. Hôm qua, con còn viết hai câu thơ rất hay, bảo em gái Thuỳ Dung đưa sang. Cô ấy vẫn không về. Con không biết phải làm sao nữa?
- Hảo hay thơ, xúc động khi đọc thơ và bình thơ rất sâu sắc. Em viết câu thơ ấy như thế nào?
- Dạ, "Đôi ta như tượng mới tô.
Như chuông mới đúc, như chùa mới xây" ạ.
- Câu thơ ấy cũng hay, nó nói lên tính đẹp đẽ, hoàn hảo của sự vật. Nhưng ở vợ chồng mới cưới nhau, chưa đủ đẹp đẽ và hoàn chỉnh như vậy! Có thể lúc đầu chưa hoà nhập được với nhau, còn chút trục trặc, chưa nhịp nhàng, ăn khớp. Con cầm giấy bút, thầy sửa lại câu ấy cho, rồi chuyển đến cho Minh Thuý:
"Đôi ta như lửa mới nhen,
Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu".
Minh Thuý nhận được bức thư, chỉ hai câu thơ, ngồi suy nghĩ cảm động đến ứa nước mắt. Minh Thuý thấy lời thơ thật ý tứ và sâu sắc. Ngầm ý nói rằng, vợ chồng mới cưới nhau như lửa mới nhen, lúc cháy lúc tắt, như trăng mới mọc, lúc mờ lúc tỏ, như đèn mới khêu, lúc sáng lúc tối. Những "trục trặc" ban đầu là đương nhiên, không thể tránh được. Do vậy, cần châm chước, bỏ qua, thông cảm. Sangs ra, Minh Thuý vui vẻ xách va ly trở lại nhà chồng.
Hôm ấy, vợ chồng Minh Thuý và Olongt vui lắm. Nhớ chồng thích ăn chả. Minh Thuý làm bữa chả rất ngon, mừng ngày vợ chồng "trùng phùng, tương ngộ". Đang ăn, Olongt nói:
- Anh ra cho em một vế đối nhé: Chả ngon!
Caau này có hai nghĩa: Món chả hôm nay ngon. Cũng có nghĩa khác là: không ngon, chẳngngon.
Minh Thuý ngẫm nghĩ giây lát rồi mỉm cười:
- Cho em khất đến tối nhé!
Tối hôm ấy, vợ chồng Olongt và Minh Thuý vui như tân hôn. Minh Thuý bảo chồng Olongt:
- Thỉnh thoảng chúng mình tạo cớ giận nhau, để khi gặp lại nhau, thăng hoa như mơiâys anh ạ!
- Ừ, anh thấy giống như lần đầu tiên. Mà em đối lại câu của anh lúc chiều đi. Nhớ là vế đối phải có hai nghĩa vừa là có, vừa là không đấy nhé?
Minh Thuý ôm chặt lấy chồng Olongt:
- Đ..sướng!
Một hôm, đang ngồi ăn cơm chiều, Olongt vô tình nhắc đến cái Lilytran, bạn cũ của hai đứa (cái Lilytran một thời đã "để ý" đến Olongt hồi lớp 9). Cái Lilytran con lăng loàn ấy đã là cái gai trong mắt Minh Thuý từ lâu rồi. Thấy Olongt có ý bênh cái con mà các bạn gái trong lớp đều gọi là con "dở người" này, Minh Thuý nóng má, cho Olongt một tràng. Cơn giận bốc lên tận óc. Tối, Minh Thuý xách va ly về nhà mẹ đẻ.
Cô dâu mới cưới bỏ về, làm cả nhà hoang mang, ai cũng lo lắng. Olongt yêu vợ Minh Thuý, tìm đủ mọi cách dỗ dành vợ Minh Thuý về, nhưng vẫn trong vô vọng.
Bất chợt, Olongt nghĩ đến thầy Quada, thầy chuyên bồi dưỡng học sinh giỏi cho đội tuyển thi đấu của trường, trong đó có cả Olongt và Minh Thuý. Thầy Quada quý hai đứa như con đẻ của Thầy. Hôm Minh Thuý và Olongt cưới, thầy Quada đến dựvaf đọc tặng hội hôn bài thơ rất cảm động. Olongt nói:
- Thưa thầy, Minh Thuý giận con, bỏ về nhà ngoại. Con thuyết phục cô ấy thế nào cũng không được. Hôm qua, con còn viết hai câu thơ rất hay, bảo em gái Thuỳ Dung đưa sang. Cô ấy vẫn không về. Con không biết phải làm sao nữa?
- Hảo hay thơ, xúc động khi đọc thơ và bình thơ rất sâu sắc. Em viết câu thơ ấy như thế nào?
- Dạ, "Đôi ta như tượng mới tô.
Như chuông mới đúc, như chùa mới xây" ạ.
- Câu thơ ấy cũng hay, nó nói lên tính đẹp đẽ, hoàn hảo của sự vật. Nhưng ở vợ chồng mới cưới nhau, chưa đủ đẹp đẽ và hoàn chỉnh như vậy! Có thể lúc đầu chưa hoà nhập được với nhau, còn chút trục trặc, chưa nhịp nhàng, ăn khớp. Con cầm giấy bút, thầy sửa lại câu ấy cho, rồi chuyển đến cho Minh Thuý:
"Đôi ta như lửa mới nhen,
Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu".
Minh Thuý nhận được bức thư, chỉ hai câu thơ, ngồi suy nghĩ cảm động đến ứa nước mắt. Minh Thuý thấy lời thơ thật ý tứ và sâu sắc. Ngầm ý nói rằng, vợ chồng mới cưới nhau như lửa mới nhen, lúc cháy lúc tắt, như trăng mới mọc, lúc mờ lúc tỏ, như đèn mới khêu, lúc sáng lúc tối. Những "trục trặc" ban đầu là đương nhiên, không thể tránh được. Do vậy, cần châm chước, bỏ qua, thông cảm. Sangs ra, Minh Thuý vui vẻ xách va ly trở lại nhà chồng.
Hôm ấy, vợ chồng Minh Thuý và Olongt vui lắm. Nhớ chồng thích ăn chả. Minh Thuý làm bữa chả rất ngon, mừng ngày vợ chồng "trùng phùng, tương ngộ". Đang ăn, Olongt nói:
- Anh ra cho em một vế đối nhé: Chả ngon!
Caau này có hai nghĩa: Món chả hôm nay ngon. Cũng có nghĩa khác là: không ngon, chẳngngon.
Minh Thuý ngẫm nghĩ giây lát rồi mỉm cười:
- Cho em khất đến tối nhé!
Tối hôm ấy, vợ chồng Olongt và Minh Thuý vui như tân hôn. Minh Thuý bảo chồng Olongt:
- Thỉnh thoảng chúng mình tạo cớ giận nhau, để khi gặp lại nhau, thăng hoa như mơiâys anh ạ!
- Ừ, anh thấy giống như lần đầu tiên. Mà em đối lại câu của anh lúc chiều đi. Nhớ là vế đối phải có hai nghĩa vừa là có, vừa là không đấy nhé?
Minh Thuý ôm chặt lấy chồng Olongt:
- Đ..sướng!