diepkimphung
08-09-2022, 04:15
Ông Việt Kiểu Quada về nước đến thăm bạn cũ Anamit Cục Trưởng Cục Quản Lư Môi Trường.
Nhà biệt thự sang trọng, rộng mông mênh, nhưng chỉ có mỗi bà vợ Ngoclee ở nhà tiếp khách. Việt Kiều Quada nh́n quanh pḥng khách, tấm tắc khen hết lời. Chỉ vào cái lọ lục b́nh trên kệ khách Quada hỏi:
- Chiếc lọ của chị đẹp quá! Chắc chị đựng của quí ǵ trong đó cho xứng đáng...
Ngoclee trả lời:
- Thưa vâng, trong đó chứa tro tàn của nhà tôi.
Quada giật nẩy ḿnh, rối rít thanh minh:
- Trời ạ! Tôi...tôi thật vô ư thức quá, tôi thật không ngờ là ông nhà Anamit đă quá cố. Tôi xin lỗi chị, Anamit mất hồi nào ạ?
Chủ nhà Ngoclee mỉm cười:
- Không sao, ông nhà tôi vẫn c̣n sống. Chỉ có điều, ông ấy hơi thiếu trách nhiệm, mỗi lần hút thuốc lá, không bao giờ chịu khó đi kiếm cái...cái gạt tàn.
Nhà biệt thự sang trọng, rộng mông mênh, nhưng chỉ có mỗi bà vợ Ngoclee ở nhà tiếp khách. Việt Kiều Quada nh́n quanh pḥng khách, tấm tắc khen hết lời. Chỉ vào cái lọ lục b́nh trên kệ khách Quada hỏi:
- Chiếc lọ của chị đẹp quá! Chắc chị đựng của quí ǵ trong đó cho xứng đáng...
Ngoclee trả lời:
- Thưa vâng, trong đó chứa tro tàn của nhà tôi.
Quada giật nẩy ḿnh, rối rít thanh minh:
- Trời ạ! Tôi...tôi thật vô ư thức quá, tôi thật không ngờ là ông nhà Anamit đă quá cố. Tôi xin lỗi chị, Anamit mất hồi nào ạ?
Chủ nhà Ngoclee mỉm cười:
- Không sao, ông nhà tôi vẫn c̣n sống. Chỉ có điều, ông ấy hơi thiếu trách nhiệm, mỗi lần hút thuốc lá, không bao giờ chịu khó đi kiếm cái...cái gạt tàn.