diepkimphung
26-06-2022, 03:21
Bà mẹ Minh Thuư dẫn theo cô con gái Lilytran đi đến pḥng mạch bác sĩ Tùng Châu để nhờ bác sĩ Tùng Châu khám phụ khoa.
Vừa bước vào pḥng, bà mẹ Minh Thuư liền giục cô con gái Lilytran:
- Con mau cởi quần ra để cho bác sĩ khám đi nào.
Bác sĩ ngớ người ra:
- Ơ này, tôi đâu có khám loại bệnh này! Tôi là bác sĩ nhăn khoa, và tôi chỉ biết khám mắt mà thôi.
Minh Thuư vội nói:
- Tôi không biết chữ, nhưng tôi thấy bác sĩ cho treo một tấm bảng quảng cáo ở ngoài kia, có vẽ h́nh "cái ấy" rơ ràng mà. Bác sĩ đừng đùa với tôi nữa.
Nghe xong bác sĩ Tùng Châu liền chạy ra ngoài xem thử, khi trở vào Tùng Châu lắc đầu rồi nói:
- Tấm bảng tôi vẽ là h́nh con mắt...nằm ngang đàng hoàng, vậy mà lâu ngày tôi không để ư, nó bị lỡ sứt mất một cây đinh nên thành con mắt...nằm dọc, thế mới chết chứ!
Vừa bước vào pḥng, bà mẹ Minh Thuư liền giục cô con gái Lilytran:
- Con mau cởi quần ra để cho bác sĩ khám đi nào.
Bác sĩ ngớ người ra:
- Ơ này, tôi đâu có khám loại bệnh này! Tôi là bác sĩ nhăn khoa, và tôi chỉ biết khám mắt mà thôi.
Minh Thuư vội nói:
- Tôi không biết chữ, nhưng tôi thấy bác sĩ cho treo một tấm bảng quảng cáo ở ngoài kia, có vẽ h́nh "cái ấy" rơ ràng mà. Bác sĩ đừng đùa với tôi nữa.
Nghe xong bác sĩ Tùng Châu liền chạy ra ngoài xem thử, khi trở vào Tùng Châu lắc đầu rồi nói:
- Tấm bảng tôi vẽ là h́nh con mắt...nằm ngang đàng hoàng, vậy mà lâu ngày tôi không để ư, nó bị lỡ sứt mất một cây đinh nên thành con mắt...nằm dọc, thế mới chết chứ!