diepkimphung
10-06-2022, 03:56
Yêu thế đó trăm vạn đường sầu khổ
Hết yêu rồi lại trở nỗi cô đơn
Mong ngày đêm ai đó để dỗi hờn
Tình vạn nẻo sao muôn phương khắc khoải
Có thương nhớ cũng đầy vơi huyền thoại
Hương xưa ơi ta mãi nhớ tới người
Đẻ giờ này nước mắt cứ tuôn rơi
Lòng quặn thắt con tim thanh nức nở
Tủi thân phận mỗi khi trời trở gió
Nghe thét gào phía ô của ngoài hiên
Gió từng cơn cuốn khắp nẻo mọi miền
Người có hiểu trong lòng em...dậy sóng!
Hoài nhung nhớ...Hương xưa ơi lắng đọng
Cố tìm quên mà lại nhớ nhiều thêm
Dõi xa xăm vớt giọt nắng bên thềm
Hồn ngơ ngẩn về phương trời xa ngái
Phượng khoe sắc khoảng trời như ái ngại
Áng mây bay bỡ ngỡ lại lạc đường
Lời yêu nào...sao nghe mãi vấn vương
Dù ngược nắng vẫn ngàn năm...thương mãi!
TRIỆU NHÀN.
Hết yêu rồi lại trở nỗi cô đơn
Mong ngày đêm ai đó để dỗi hờn
Tình vạn nẻo sao muôn phương khắc khoải
Có thương nhớ cũng đầy vơi huyền thoại
Hương xưa ơi ta mãi nhớ tới người
Đẻ giờ này nước mắt cứ tuôn rơi
Lòng quặn thắt con tim thanh nức nở
Tủi thân phận mỗi khi trời trở gió
Nghe thét gào phía ô của ngoài hiên
Gió từng cơn cuốn khắp nẻo mọi miền
Người có hiểu trong lòng em...dậy sóng!
Hoài nhung nhớ...Hương xưa ơi lắng đọng
Cố tìm quên mà lại nhớ nhiều thêm
Dõi xa xăm vớt giọt nắng bên thềm
Hồn ngơ ngẩn về phương trời xa ngái
Phượng khoe sắc khoảng trời như ái ngại
Áng mây bay bỡ ngỡ lại lạc đường
Lời yêu nào...sao nghe mãi vấn vương
Dù ngược nắng vẫn ngàn năm...thương mãi!
TRIỆU NHÀN.