diepkimphung
14-05-2022, 05:51
Đêm khắc khoải, lặng ngồi miên man ngắm!
Vẻ ưu sầu, như đắm ch́m trong mơ...
Ánh trăng nay, cũng thơ thẩn lu mờ...
Như đồng cảm, thờ ơ không định hướng!
Mơn theo gió, thả hồn theo mây lượn!
Khi ưu sầu, lại gượng gạo không đi
Đứng trơ ra, vạn vật đêm ngủ kh́
Riêng một bóng, cuồng si trong nỗi nhớ!
Này trăng hởi! Đợi ai từ muôn thuở!
Đêm định kỳ, quay trở lại chốn đây
Đă gặp chưa? mà hẹn măi chốn này
Cho vương vấn, hồn mây vờn quanh quẩn!
Cho thi sĩ, đêm khuya cùng lỡ vận...
Kiếp tơ tằm...ngơ ngẩn những vần thơ
Bao ưu tư, tuôn chảy dưới trăng mờ...
Trong đắm đuối, thầm mơ cùng ánh nguyệt!
Vần thơ tả, tự t́nh đêm diễm tuyệt!
Ánh trăng tṛn, tha thiết giữa trời đêm
Trong miên man, thời khắc chậm êm đềm
Như đứng lại, sợ đêm tàn...lối mộng...!
MINH PHƯƠNG.
Vẻ ưu sầu, như đắm ch́m trong mơ...
Ánh trăng nay, cũng thơ thẩn lu mờ...
Như đồng cảm, thờ ơ không định hướng!
Mơn theo gió, thả hồn theo mây lượn!
Khi ưu sầu, lại gượng gạo không đi
Đứng trơ ra, vạn vật đêm ngủ kh́
Riêng một bóng, cuồng si trong nỗi nhớ!
Này trăng hởi! Đợi ai từ muôn thuở!
Đêm định kỳ, quay trở lại chốn đây
Đă gặp chưa? mà hẹn măi chốn này
Cho vương vấn, hồn mây vờn quanh quẩn!
Cho thi sĩ, đêm khuya cùng lỡ vận...
Kiếp tơ tằm...ngơ ngẩn những vần thơ
Bao ưu tư, tuôn chảy dưới trăng mờ...
Trong đắm đuối, thầm mơ cùng ánh nguyệt!
Vần thơ tả, tự t́nh đêm diễm tuyệt!
Ánh trăng tṛn, tha thiết giữa trời đêm
Trong miên man, thời khắc chậm êm đềm
Như đứng lại, sợ đêm tàn...lối mộng...!
MINH PHƯƠNG.