PDA

View Full Version : Tâm Sự Người Bại Tướng.



diepkimphung
19-04-2022, 00:57
Hoàng hôn xuống, khi nắng chiều lịm tắt
Đời đau thương, khi tràn ngập màu tang
Một triệu tinh binh Tướng Tá kiêu hùng,
Thành trì vững, Quân nhiều không giữ được

Lỗi tại ai? có phải vì thời cuộc
Tại ý Trời, hay ý của Dan sinh?
Tại cái các Tướng cầm đầu hay tại người chiến binh?
Không tận tuỵ, hy sinh vì Tổ Quốc?

Thế giặc mạnh, lan tràn theo chiến cuộc
Ta đau lòng, vận nước quá lâm nguy!
Chiến hay hoà, giải pháp hay chạy đi
Đều tan vỡ mộng lòng theo ảo ảnh

Giờ Việt Bắc, thân tù giam ngục lạnh
Khổ lưu đày, cô quạnh núi rừng hoang
Nhớ nhung như hổ nhớ núi non ngàn
Sầu uất khí, hùm thiêng đành bó gối

Cơn bão tố, đại bàng mang cánh gãy
Sống ê chề, dãy dụa đầy đau thương
Nhớ trời xanh, bay vượt mấy từng không
Nhớ biển cả, thuở lượn vòng đây đó
Nay biệt giang hồ nằm trong ủ rũ
Đói dày vò, nhục nhã lũ người khinh
Nỗi khống chế, miếng ăn tồi lấp lửng
Án tử hình, đâu phải án tù binh

Đường trần thế, muôn nghìn tai nạn
Khốn khổ tù muôn vạn gian truân
Công danh như giấc mộng tàn
Nổi sầu mất nước, nổi tan tình nhà!

Sống dở sống, ta nào tha thiết
Tự sát mình, thì thiệt người sau
Thân không dần đánh mà đau
Người không giết bỏ, giết sầu độc chưa?

Trăng lạnh mờ sương khuya
Hồn chơi vơi lạc lõng
Trăm mối sầu cô động
Trong thảm cảnh nhà giam!
Chao ôi, Trời ơi, dân Việt lầm than!
Vì chủ nghĩa "Lê Nin, Các Mác"
Nhiều người đã thác
Bởi Cộng Sản tà gian!

Tiếng kêu hay tiếng khóc than?
Tiếng rên thảm thiết muôn ngàn đau thương!
Ai đem đày đoạ ngục đường?
Cho thêm đói rét, cho nguồn hờn căm!

Thấy cửa đóng như sắt đè nặng ngực
Nghe tiếng cài then, như búa trúng đầu rêm
Nghe tiếng khoá cửa như ai rức nhói trong tim
Đầy tủi hận, buổi vào buồng giam lại
Trong song sắt nhìn ra ngoài
Bầu trời xanh thu hẹp lại
Ngục tối mấy ngàn đêm rồi
Không thấy được những vì sao!
Trong cửa sổ nhìn ra ngoài
Lũ cồng an qua lại
Nghe như dẫm tim mình
Làm hồn ta tê tái

Ý thức hệ Miền Nam kiếp nạn
Bảy năm cố quốc dạ nào quên
Không xoay thế cuộc anh hùng luỵ,
Hào kiệt ngục trung nợ nước đền!

Anh hùng mưu sự chẳng nên
Cúi xuống then đất, ngước lên thẹn trời
Mài gươm rồi để hận đời
Chôn vùi thế hệ, luỵ người tù chung!

Vạn thế nhân sinh đừng trách nữa
Lỗi lầm này hãy sửa sai chung
Đem xương máu học bài đắt giá
Chớ đem thành bại luận Anh Hùng.

VIỆT THƯƠNG NHÂN
(Hoà Thượng THÍCH GIÁC HOA)