diepkimphung
28-12-2021, 22:43
Từ khi anh biết làm thơ
Là khi anh đã dại khờ yêu em
Gió đông lùa khẽ qua rèm
Vầng trăng chếch bóng gặp em lần đầu
Từ đó anh biết âu sầu
Biết yêu biết nhớ, bên cầu đợi ai
Đợi chờ, chờ đợi mong hoài
Một đôi mắt ngọc, bờ vai thon gầy.
Một làn tóc xoã như mây
Môi cười e thẹn ngất ngây men tình
Gặp nhau sao nỡ làm thinh
Và rồi anh hiểu chỉ mình anh yêu
Đơn phương anh yêu thật nhiều
Nhưng em là gió bến chiều thoảng qua
Hỡi người con gái lòng ta
Nhớ em nên những chiều tà...làm thơ...
QUANG KHẢI.
Là khi anh đã dại khờ yêu em
Gió đông lùa khẽ qua rèm
Vầng trăng chếch bóng gặp em lần đầu
Từ đó anh biết âu sầu
Biết yêu biết nhớ, bên cầu đợi ai
Đợi chờ, chờ đợi mong hoài
Một đôi mắt ngọc, bờ vai thon gầy.
Một làn tóc xoã như mây
Môi cười e thẹn ngất ngây men tình
Gặp nhau sao nỡ làm thinh
Và rồi anh hiểu chỉ mình anh yêu
Đơn phương anh yêu thật nhiều
Nhưng em là gió bến chiều thoảng qua
Hỡi người con gái lòng ta
Nhớ em nên những chiều tà...làm thơ...
QUANG KHẢI.