PDA

View Full Version : Bước Chân Định Mệnh.



diepkimphung
22-11-2021, 19:45
Sau pha lên đỉnh Quada nằm vật ra thở ph́ pḥ như co ḅ say sắn. Been cạnh Quada là người đàn bà nằm loă thể tóc tai rũ rượi, cổ ngoẹo sang một bên. Đó là Minh Thuư, một ả pḥ già hết đát, tuổi đă gần bốn mươi nhưng mặt lúc nào cũng đỏ gắt sưng lên như cái thớt nghiến. Cặp mắt đuôi lươn ti hí như hai cái lá lúa mọc ở trên trán. Mỗi khi Minh Thuư cất tiếng cười ĩ hĩ hĩ rất đĩ thoă th́ cặp mắt ấy h́nh như cũng nhắm tít lại chả c̣n biết ai là người nằm cạnh.
Người ta nói nghề làm gái là phải đĩ thoả và có duyên hấp dẫn được giống đực th́ đàn ông mới thích. Cái duyên ấy chính là khả năng làm cho đàn ông sung sướng tột độ. Đàn ông phải cảm thấy sa lầy ngập ngụa trong cơ thể tràn đầy t́nh dục của Minh Thuư. Những hơi thở gấp gáp nồng nàn, những cái đu đầy ma lực. Làm nghề ǵ cũng phải nắm được bí quyết của nghề nghiệp. V́ vậy tuổi đă hơi cao nhưng Minh Thuư vẫn rất đắt hàng bởi giá thành rẻ mạt và kỹ thuật làm t́nh tuyệt diệu của Minh Thuư. Đối tượng khách hàng của Minh Thuư là những anh xe ôm người lao động xa vợ và cả những gă giang hồ tép riu không có số má. Một người phụ nữ xinh đẹp nhưng không có tuyệt chiêu ở trên giường th́ cũng như bông hoa có sắc mà chả có hương. Chỉ để trưng bày cho đẹp mắt, đàn ông nhanh chán. Hôm đó là đêm ba mươi tết, sau những tháng ngày lận đận trên đất cảng kể từ khi Crom bị bắt, Cuộc sống của Quada đang ổn định trong cái vỏ của một nhân viên bốc xếp chợ Vườn Tao Ngộ bỗng dưng lại bị ném ra đường. Bơ vơ giữa cái thành phố một mét vuông mấy thằng kẻ trộm. Quada đành sống lay lắt bằng mấy cách lao động phổ thông. BigBear thi thoảng lại tái xuất giang hồ làm nghề hai ngón...
- Minh Thuư ơi có nhà không?
Bên ngoài chợt có tiếng ai đó vừa gọi vừa đập cửa bồm bộp, Minh Thuư lồm cồm ḅ dậy, miệng lẩm bẩm:
- Đồ đĩ đực, đêm ba mươi Tết mà c̣n...
Minh Thuư vớ lấy cái quần si líp chạy ra chỗ chậu nước, té nước rửa bộ phận chiến đấu rồi gọi vọng ra:
- Ba mươi Tết không mở háng nhé. Tao không phải là cái công cụ của nhà chúng mày mà cứ muốn lên là gọi.
Bên ngoài vang lên tiếng chửi tục rồi yên, chắc kẻ đó đă bỏ đi.

diepkimphung
22-11-2021, 21:17
BƯỚC CHÂN ĐỊNH MỆNH. (Tiếp Theo).

Minh Thuư nói:
- C̣n ông trẻ của tôi nữa, không về cho tôi c̣n ngủ sắp sang canh rồi đó.
Quada nằm bất động, môi khẽ mấp máy như Đô Rê Mon trong phim hoạt h́nh:
- Đêm nay buồn quá chả muốn về cái nhà trọ chết tiệt. Chị cho tôi đón giao thừa ở đây với nhé.
- Cậu cũng cô đơn và khổ sở vậy à? Nhưng mà tết có người lạ trong nhà đen lắm đấy.
Quada cười:
- Kinh doanh vốn tự có lo ǵ đen với đỏ. Khách có nhu cầu cứ dạng háng một lúc là có hào vất vả ǵ đâu.
- Nói ngu như hợi. Nghề nào mà không đổ mồ hôi trán, rán mồ hôi bẹn, nghẽn mồ hôi mông mới kiếm được tiền. Có năm Tết mất dông cả năm toàn gặp thằng cùn, thằng bựa nó chơi cho rát bẹn chả được đồng nào.
- Hế hế tôi trông vậy nhưng mở hàng tốt lắm đó. Ra chợ sớm mai em nào cũng mời sờ em cái cho đắt hàng. Tư sang canh xong tôi với chị làm nháy nữa, năm nay cứ việc tụt quần vén váy mà lấy tiền.
Minh Thuư bảo:
- Thôi được ở lại cho vui, tôi cũng chỉ có một ḿnh. Đi rửa ráy cho sạch sẽ đi không làm ô uế nhà người ta.
Trong lúc Quada làm công tác rửa ráy bộ ấm chén da lươn, Minh Thuư đi chuẩn bị mấy thứ lên bàn thờ rồi thắp hương. Trong con mắt những nhà đạo đức làm đĩ là một nghề vô cùng xấu xa. Đối với Minh Thuư lại là một niềm tự hào v́ Minh Thuư coi nó là một nghề lương thiện. Cũng phải lao động cật lực cả thể xác lẫn tinh thần để đánh đổi lấy những đồng tiền công. Công việc đó Minh Thuư vẫn gọi là phải đổ mồ hôi trán, rán mồ hôi mông, phồng mồ hôi bẹn mới có được đồng tiền. Vậy mà người ta lại chê bai khinh bỉ mỉa mai, trong khi có bao kẻ c̣n xấu xa hơn nhiều vẫn được xă hội trọng vọng. Đàn ông chơi gái th́ gọi là giải trí, đàn bà chơi trai, bị phỉ nhổ là làm pḥ, làm bớp. Con người trải qua hàng ngh́n năm phát triển đă có xă hội nào mà không tồn tại mại dâm. Người phát minh ra nghề này quả là một thiên tài, đă phát hiện ra tài nguyên vốn có trong cơ thể để khai thác mà không cần vốn đầu tư.
Một lát Minh Thuư bưng ra một mâm cỗ sơ sài, cũng đại loại có thịt đông và bánh chưng xanh dưa hành thịt mỡ. Quada vừa rót rượu vừa nhón một củ hành bỏ mồm nhai rau ráu. Quada nói:
- Hương vị quê hương đây sao mà nhớ nhà quá.
Minh Thuư bảo:
- Ba mươi Tết rồi hăy uống cho thật say, cho quên hết cái cuộc đời xấu xa bẩn thỉu. Ha...ha...! Ngày mai sẽ từ trong ra ngoài thơm như nhuỵ hoa lài... Gặp thằng nghiện mấy ngày éo rửa lại chả bốc mùi như mắm tôm ư. Ha...ha...!
Quada cũng ngấm men gật gù hát:
- Em ơi mùa xuân đến rồi đó, cứ để rượu bia ngấm từ từ...
Minh Thuư đế theo:
- Em ơi mùa xuân đến rồi đó, em tụt quần trong lẫn quần ngoài...Anh ơi mùa xuân đến rồi đó, em tụt quần xong cứ việc xài...ha ha...Đau sờ cau thật đúng là đời...
Ngoài kia tiếng pháo giao thừa bắt đầu râm ran nổ, Quada lại thêm một tuổi mới, nhưng cuộc đời lại đang ở trong một quăng đời đen tối nhất.