diepkimphung
09-11-2021, 18:23
Trời buồn vương nắng vào thơ
Bạc thêm con chữ bao giờ mới nguôi
Ta như hạt cát giữa đời
Mưa sa nước chảy lạnh trời ai hay
Xè xè như ngọn cỏ may
Rung rinh hoa nắng xanh ngày xuân sang
Mùa hè đẫm nắng nhân gian
Mùa đông lạnh cảnh cơ hàn mơ xa
Thơ t́nh tặng hết người ta
Cớ sao trời lại châm hoa ghẹo đời
Ngoảnh đầu ngày tháng đang rơi
Thời gian c̣n đọng bờ môi mặn ṃi
Cỏ lau trắng mấy khoảng đồi
C̣n ta đi giữa phố người đêm đông
Mưa đông nước chẳng thông ḍng
Để thuyền ghé bến vườn hồng lắm gai.
NGUYÊN LÊ.
Bạc thêm con chữ bao giờ mới nguôi
Ta như hạt cát giữa đời
Mưa sa nước chảy lạnh trời ai hay
Xè xè như ngọn cỏ may
Rung rinh hoa nắng xanh ngày xuân sang
Mùa hè đẫm nắng nhân gian
Mùa đông lạnh cảnh cơ hàn mơ xa
Thơ t́nh tặng hết người ta
Cớ sao trời lại châm hoa ghẹo đời
Ngoảnh đầu ngày tháng đang rơi
Thời gian c̣n đọng bờ môi mặn ṃi
Cỏ lau trắng mấy khoảng đồi
C̣n ta đi giữa phố người đêm đông
Mưa đông nước chẳng thông ḍng
Để thuyền ghé bến vườn hồng lắm gai.
NGUYÊN LÊ.