diepkimphung
06-02-2021, 22:36
Chàng thợ săn Anamit măi lo săn bắn, lạc mất đường về, đến tối vẫn chưa t́m được đường ra khỏi rừng. Bỗng thấy phía sườn đồi loé lên ánh sáng đèn, Anamit đi lần đến, nơi đây là một ngôi nhà của vợ chồng thợ rừng Quada và Minh Thuư.
Anamit vào xin bữa cơm và ngủ nhờ một đêm, người thợ rừng Quada đồng ư và người vợ Minh Thuư vào bưng cơm cho Anamit dùng, trong mâm cơm có món thịt gà ngon quá, ăn hết thịt gà, thợ săn Anamit xin thêm miếng nữa, chiều ḷng khách Minh Thuư vào bếp lấy tiếp miếng thịt gà nữa, Anamit ăn hết miếng thịt gà vẫn thấy c̣n thèm nên xin thêm miếng nữa, anh chồng Quada bực ḿnh nên cáu gắt:
- Anh ăn nhanh rồi c̣n đi ngủ, chứ vợ chồng tôi chỉ có một cái giường ngủ thôi!
Ăn xong, thế là ba người cùng nằm ngủ chung với nhau một chiếc giường. Anamit phải nằm trong, Quada nằm giữa và Minh Thuư nằm ngoài.
Bỗng nửa đêm có tiếng động bên ngoài, Quada ngồi dậy nghe ngóng rồi nói:
- Con ngựa bị sẩy nữa rồi.
Quada phải mở cửa đi ra ngoài để nhốt ngựa. Thế là người vợ Minh Thuư đưa tay khều Anamit, nói giọng lăgr lơ:
- Lẹ lên...lẹ lên!!!
Anamit cẩn thận hỏi:
- Biết có kịp không?
Minh Thuư trả lời:
- Dư thời gian, v́ chuồng ngựa xa lắm!
Anamit nhẹ nhàng ngồi dậy...se sẽ bỏ đôi chân xuống đất...lần ṃ trong bóng đêm...xuống thẳng nhà bếp...làm tiếp một miếng thịt gà nữa!!!....
Anamit vào xin bữa cơm và ngủ nhờ một đêm, người thợ rừng Quada đồng ư và người vợ Minh Thuư vào bưng cơm cho Anamit dùng, trong mâm cơm có món thịt gà ngon quá, ăn hết thịt gà, thợ săn Anamit xin thêm miếng nữa, chiều ḷng khách Minh Thuư vào bếp lấy tiếp miếng thịt gà nữa, Anamit ăn hết miếng thịt gà vẫn thấy c̣n thèm nên xin thêm miếng nữa, anh chồng Quada bực ḿnh nên cáu gắt:
- Anh ăn nhanh rồi c̣n đi ngủ, chứ vợ chồng tôi chỉ có một cái giường ngủ thôi!
Ăn xong, thế là ba người cùng nằm ngủ chung với nhau một chiếc giường. Anamit phải nằm trong, Quada nằm giữa và Minh Thuư nằm ngoài.
Bỗng nửa đêm có tiếng động bên ngoài, Quada ngồi dậy nghe ngóng rồi nói:
- Con ngựa bị sẩy nữa rồi.
Quada phải mở cửa đi ra ngoài để nhốt ngựa. Thế là người vợ Minh Thuư đưa tay khều Anamit, nói giọng lăgr lơ:
- Lẹ lên...lẹ lên!!!
Anamit cẩn thận hỏi:
- Biết có kịp không?
Minh Thuư trả lời:
- Dư thời gian, v́ chuồng ngựa xa lắm!
Anamit nhẹ nhàng ngồi dậy...se sẽ bỏ đôi chân xuống đất...lần ṃ trong bóng đêm...xuống thẳng nhà bếp...làm tiếp một miếng thịt gà nữa!!!....