diepkimphung
15-11-2020, 22:54
Đà Lạt chiều sương rơi ướt đẫm
Bước chân ai dẫm lối giăng mờ
Đông về góc nhỏ bơ vơ
Bóng câu chiếu rõ thẩn thờ bến sông
Phố núi buồn tình trông năm tháng
Thả buông câu than oán mơ màng
Mây sầu bởi cuộc ly tan
Hàng thông trút lá dặm ngàn về đâu
Bước ai qua chìm sâu chẳng thấy
Cung đàn khuya trỗi dậy âm thầm
Cũng là huyền ảo dư âm
Dây chùng phím lạc gọi thầm cố nhân
Vườn Tú Cầu bâng khuâng cuối ngõ
Gởi yêu thương ngày đó xa rồi
Trăng khuya rụng xuống bên đồi
Người đi khuất nẻo không lời thở than
Sương rơi phủ trắng đêm tàn
Trách ai vớt ánh trăng vàng đáy sông
NGUYỄN NGỌC THUỶ HẰNG.
Bước chân ai dẫm lối giăng mờ
Đông về góc nhỏ bơ vơ
Bóng câu chiếu rõ thẩn thờ bến sông
Phố núi buồn tình trông năm tháng
Thả buông câu than oán mơ màng
Mây sầu bởi cuộc ly tan
Hàng thông trút lá dặm ngàn về đâu
Bước ai qua chìm sâu chẳng thấy
Cung đàn khuya trỗi dậy âm thầm
Cũng là huyền ảo dư âm
Dây chùng phím lạc gọi thầm cố nhân
Vườn Tú Cầu bâng khuâng cuối ngõ
Gởi yêu thương ngày đó xa rồi
Trăng khuya rụng xuống bên đồi
Người đi khuất nẻo không lời thở than
Sương rơi phủ trắng đêm tàn
Trách ai vớt ánh trăng vàng đáy sông
NGUYỄN NGỌC THUỶ HẰNG.